Lạc Thiên Hành và lão giả áo đen nghe thấy câu này, ánh mắt ngạc nhiên. Tân Ninh?
Ai vậy?
Không biết!
"Mau tránh đường!"
Giọng một võ giả của Tây Thiên Lạc gia vang lên, quát lớn: "Vô cớ cản trở đội ngũ của Tây Thiên Lạc gia chúng ta, ngươi có mấy cái đầu?”
"Ta đâu phải cản đường vô cớ?" Giọng nói kia lại vang lên, cười nói: "Ta đã nói rồi, ta đến để đòi một lời giải thích."
Nghe đến đây, Lạc Thiên Hành tức khắc vui vẻ.
Dọc đường đi quả thật buồn tẻ, giờ lại có chuyện thú vị xảy ra, Lạc Thiên Hành bắt đầu có hứng thú.
Bóng dáng hắn ta lóe lên, Lạc Thiên Hành đã xuất hiện trên boong tàu ở vị trí mũi tàu.
Khoanh tay đứng thẳng, nhìn về phía trước, chỉ thấy một con thú khổng lồ, dài hơn ba trăm trượng, là cự thú toàn thân như được bao phủ bởi những tảng đá lởm chởm, chín cái đầu nhe răng trợn mắt, trông vô cùng xấu xí.
"Cửu Anh!"
Lão giả áo đen ngạc nhiên nói: "Tuyệt thế hung thú được ghi lại trong kỷ nguyên cổ xưa."
Lạc Thiên Hành nhìn dáng vẻ Cửu Anh, chỉ cảm thấy nó cực kỳ xấu xí, nhưng khí thế của con nghiệt súc này thực sự rất mạnh.
Lạc Thiên Hành nhìn người đứng trên đầu của con Cửu Anh, rồi cười nói: "Ngươi là người đến để đòi công lý?"
"Ngươi là người quản chuyện ở đây?”
Lạc Thiên Hành cười đáp: "Ta là Lạc Thiên Hành, tứ công tử của Tây Thiên Tây Thiên Lạc gia. Ngươi nói xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748698/chuong-10890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.