Y Thư Thanh!
Y Thư Mạn!
'Tứ Thiên Tuế và Ngũ Thiên Tuế của Thần Môn, thuộc dòng chính của Phương tộc.
Hai người này chưa chết?
"Thế nào? Ngươi không cảm nhận được sao?" Thiên Ôn Luân cười ha ha nói: "Ta đã đợi ngày này, đợi rất nhiều năm rồi."
Nói đến đây, Thương Thái Ninh đột nhiên quát lên nhiên là hắn ta chưa chết!"
à Gố Vân Kiếm, quả
"Tốt tốt tốt!"
Thương Thái Ninh đột nhiên nâng cao giọng, cười ha ha nói: “Rốt cuộc ta đã hiểu tại sao sau khi Thần Môn bị diệt, Bán Tiên Lâu của ngươi, Thiên Võ Thành của ngươi, vốn dĩ chỉ có thể coi là thế lực gần như đứng đầu, những năm gần đây, lại phát triển nhanh chóng như vậy."
Nghe vậy, Thiên Ôn Luân cười ha hả nói: "Đúng vậy, Kim Dương kiếm tông các ngươi có Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc âm thầm nâng đỡ, nếu bọn ta không có ai nâng đỡ, chẳng phải đã bị các ngươi diệt từ lâu rồi sao?"
"Nói nhảm cái gì!"
Ngay lúc này, lâu chủ Bán Tiên Lâu là Kha Hưng An bước ra, giọng nói lạnh nhạt: "Nhịn nhục nhiều năm như vậy, chính là chờ đợi ngày này. Phương tộc và Xích Diễm tiên môn bên kia đã lần lượt ra tay với Thánh Long Sơn và Nam Đẩu
thiên tông, bây giờ, nên đến lượt chúng ta ra sức rồi!"
Lời này của lâu chủ Kha Hưng An vừa dứt, tông chủ Thương Thái Ninh nói với sắc mặt lạnh lùng: "Kha Hưng An, ngươi cũng xứng sao?”
"Xứng hay không xứng, đánh rồi mới biết."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748682/chuong-10874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.