“Tân Ninh!”
Dương Vân Long nhìn bốn phía bắt đầu hỗn loạn, đột nhiên hét lớn: “Ngươi không thể thành công, Thần Môn cường đại đến vậy đều bị chúng ta tiêu diệt, sức mạnh ngươi điều khiển bây giờ, so với Thần Môn năm đó, chênh lệch bao nhiêu?”
“Thành hay không, phải thử mới biết được”.
Giọng của Tần Ninh lạnh lùng vang lên.
“Phương Hoằng Hóa!”
“Giết!”
Cùng với câu nói của Tân Ninh, Phương Hoäng Hóa liền tiến lên trước, ánh mắt nhìn Dương Vân Long, nhàn nhạt nói: “Ta sớm đã muốn lĩnh giáo thực lực của tộc trưởng Cửu Dương Tộc”.
“Như ngươi ước muốn”.
Trong lòng Dương Vân Long không có chút sợ hãi nào.
Phương Hoằng Hóa cũng là cường giả cảnh giới Tiên Đế đại viên mãn, hai người thực lực ngang nhau, đương nhiên ông ta sẽ không sợ.
Nam Đấu Hưng Bang lúc này cũng bước đến, nhìn Tần Ninh lạnh lùng nói: “Để ta xem xem, Tần Ninh ngươi có khả năng gì mà muốn làm lên mưa gió ở Tiên Vực Thái Thần”.
“Nam Đấu Hưng Bang, ngữ khí của ngươi không nhỏ nhỉ”.
Một âm thanh lạnh thấu xương vang vọng khắp khu rừng.
Trong khoảnh khắc, ánh sáng rực rỡ của một ngọn lửa đỏ chợt bùng lên.
Ánh sáng rực rỡ ngừng lại, một người phụ nữ từ bên trong bước ra. Người phụ nữ mặc váy dài màu đỏ tươi, phía dưới váy có thể mơ hồ nhìn thấy làn da trắng như tuyết, đôi chân thon thả ẩn hiện giữa làn váy khiến
người ta mê mẩn.
Người này có vóc dáng mảnh khảnh, tóc dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748670/chuong-10862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.