“Đương nhiên rồi!”
Tân Ninh cười nói: “Đánh không lại, lại không chết được, đối phương cũng sẽ không vuil”
Khúc Phỉ Yên nhìn Tần Ninh, tinh nghịch lè lưỡi nói: “Ta thấy chàng đang nói nhăng nói cuội ấy!”
“Chàng đang nghi ngờ Cố Vân Kiếm chưa chết, căn cốt Thần Môn của chàng vẫn còn, cho nên muốn để bản thân mình rơi vào nguy hiểm, ép bọn họ xuất hiện đúng không?”
Khúc Phỉ Yên không chỉ một lần nghe Tân Ninh nhắc về Cố Vân Kiếm.
Tân Ninh đánh giá rất cao đệ tử này của mình.
Vả lại, Tân Ninh cảm thấy, nếu như hắn không phải Thần Đế chuyển thế, trải qua chín kiếp, hiểu sâu biết rộng, chỉ xét về trí tuệ và thiên phú, Cố Vân Kiếm không hề yếu hơn hắn.
Lời đánh giá này là cực cao.
Có lẽ trong những năm qua, mấy vị đệ tử, phu nhân của Tân Ninh luôn có thể theo kịp tốc độ tu luyện của hắn.
Nhưng suy cho cùng, xét về sức chiến đấu thì không ai có thể so sánh được với Tân Ninh.
Nhưng đánh giá của Tân Ninh với Cố Vân Kiếm, nếu những tệ tử phu nhân kia không thể thì Cố Vân Kiếm lại có thể.
Lời khen ngợi này luôn khiến đám người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Diệp Nam Hiên và những người khác vô cùng tò mò về Cố Vân Kiếm mà họ chưa từng gặp mặt này.
“Ta thật sự có suy nghĩ này!”
Tân Ninh cười nói: “Tên nhóc thối này, trong tay hắn ta còn có thân xác kiếp thứ chín của ta, ta nhất định phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748655/chuong-10847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.