“Ai?”
Tần Ninh xoay người, nhìn chăm chằm vào trên bề mặt lồi lõm của ngôi sao, ánh mắt dần trở nên cảnh giác.
“Là ta... là ta để ngươi đến đây!”
Giọng nói trung tính kia nghe không ra là nam hay nữ, lúc này lại vang lên, âm thanh vang vọng như có như không.
“Ngươi là ai hả?”
Giọng nói của Tân Ninh lại vang lên lần nữa, mang vẻ bất mãn nói: “Nếu đã nói chuyện rồi, thì lộ diện nói chuyện đi, núp lùm núp đụp thế làm gì?”
Nghe vậy, giọng nói trung tính kia lại vang lên: “Ta ở ngay bên cạng ngươi, ngươi không nhìn thấy ta mà thôi”.
“Cho nên, ngươi rốt cuộc là ai?”
Tân Ninh quét mắt đánh giá xung quanh, ánh mắt mang theo vài phần không Vui.
Hắn bây giờ đã thoáng hiểu được, có lẽ chỉ khi hắn đi đến được ngôi sao thứ ba, thì người này mới chịu nói chuyện cùng hắn.
“Ngươi gọi ta là Doanh Tử Dị là được!”
Doanh Tử Dị?
Tần Ninh nhíu mày.
“Được, Doanh Tử Dị, ngươi có thể nói cho †a, ở đây là đâu không?” Nghe vậy, giọng nói của Doanh Tử Dị vang lên: “Ta cũng không biết”. “Cái gì?"
Tân Ninh ngạc nhiên.
Doanh Tử Dị lại cười nói: “Ngươi tưởng là người đầu tiên nắm giữ hạt châu này à?”
Nghe vậy.
Tân Ninh đứng yên tại chỗ, vẻ mặt thoáng ngỡ ngàng.
“Ngươi nắm giữ hạt châu này, những năm trở lại đây, mọi chuyện ngươi gặp. phải ta cũng đã nhìn thấy quá nửa, con trai của Vô Thượng Thần Đế, Nguyên Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748647/chuong-10839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.