“Đúng vậy, ta đang đùa ngươi đói!”
Tân Ninh đứng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn ảo ánh cao lớn của Cửu Dực, bật cười nói: “Ngươi không phải cũng đang đùa ta sao? Còn cái gì mà Vương của Cửu Dực thần tộc, ta tin cái quỷ nhà ngươi!”
Mà nghe thấy Tần Ninh nói những lời này, biểu cảm trên mặt của ảo ảnh cao lớn kia thoáng cứng lại.
Tần Ninh lúc này cũng không chắc chắn lắm.
Hắn không rõ, lời nói của ảo ảnh cao lớn kia rốt cuộc là thật hay giả. Giả?
Hình như khả năng không lớn!
Nhưng nếu là thật...
Vậy Cửu Dực thần tộc ở ngoại vực thuộc cấp bậc nào?
Hắn lại vì sao mà bị kéo hồn đến đây, đối
n với vị Vương này? “Tiểu tử, ngươi làm sao vào được trong này?” “Ta còn muốn hỏi ngươi kìa!”
Tần Ninh lại nói: “Ta phát hiện ra một pho tượng giống ngươi, kết quả hồn phách của ta lại bị kéo vào đây, ngươi nói cho ta nghe xem, chuyện này là sao!”
Nghe vậy, bóng dáng cao lớn kia lại yên lặng thật lâu.
Qua một lúc sau, bóng dáng to lớn kia mới từ từ nói: “Là nhóm tín đồ thờ. phụng ta đã thực hiện nghỉ thức cầu nguyện”.
Tín đồ thờ phụng?
Cầu nguyện?
Tần Ninh lập tức nói: “Ta đại khái hiểu rồi, cũng tức là nói, ngươi là thần linh trên cao vời vợi, Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc là những tín đồ phụ thuộc vào. ngươi!”
“Ừm”.
Tân Ninh như hiểu ra nói: “Ngươi thực sự là Vương à!”
“Hừ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748641/chuong-10833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.