Tiếp theo đó, trong bóng cờ xí rợp trời, từng bóng người từ trên trời đáp xuống.
Trên mỗi lá cờ thêu hình Thần Long sống động như thật. Núi thánh Long! Chi viện đến rồi.
Tần Ninh đáp xuống trên một cái đầu của Cửu Anh, ngẩng đầu nhìn về phía không trung.
Từng bóng người đáp xuống, sát khí đằng đằng. “Phương tộc, giỏi, giỏi lắm!” Một giọng nói ầm ầm như tiếng sấm vang vọng khắp cả bầu trời.
Hai mắt Thánh Thiên Quyết sáng rực, nhìn chằm chằm vào những bóng người đứng ở bốn phía xung quanh.
Phương tộc Phương Thiên Hòa, lúc này sau khi đối đầu với Thánh Thiên Nghiệp của núi Thánh Long, cả hai đã dừng lại và tách ra.
“Thánh Thiên Quyết!”
Phương Thiên Hòa bật cười nói: “Ngươi cuối cùng cũng không nhịn được nữa!"
Thánh Thiên Quyết lại càng lạnh lùng nói: “Ta tại sao phải nhịn? Nếu như Phương tộc các ngươi đã tự tìm đường chết, thì ta sẽ hoàn thành tâm nguyện cho các ngươi là xong”.
“Phương tộc những năm trở lại đây, không phải vẫn cho rằng Thần Môn là gia chủ của Thái Thần tiên vực này đấy chứ?”
“Thần Môn đã bị tiêu diệt từ lâu rồi, Phương tộc các ngươi đã chẳng có người chống lưng nữa rồi!”
Phương Thiên Hòa bật cười n¡ ho nên, trong núi Thánh Long của ngươi có đám ô hợp dị tộc chống lưng nên bây giờ các ngươi cũng trở thành ô hợp rồi?”
Vẻ mặt Thánh Thiên Quyết thoáng lạnh đi.
“Nói trúng chỗ đau rồi à?”, Phương Thiên Hòa bật cười khinh thường.
Thánh Thiên Quyết hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748626/chuong-10818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.