Ánh mắt của nữ tử dán chặt lên người Tần Ninh, tiếp đó bước chân nhẹ nhàng lại nhanh như bay chạy về phía hắn.
Mấy người Vương Đông nhìn thấy nữ tử chạy đến, trái tim trong lồng ngực nhảy lên thình thịch, vẻ mặt cực kỳ khẩn trương.
“Khúc đại sư...".
“Sư phụ”.
Nữ tử chạy đến trước mặt Tần Ninh, cẩn thận đánh giá, nhìn từ trên xuống dưới, tiếp đó trong mắt như tràn ra ánh sáng vui mừng, lầm bầm nói: “Đúng thật
là chàng, chàng... chàng tỉnh rồi...”.
Tân Ninh nhìn nữ tử quyến rũ xen lẫn thuần khiết trước mắt, trong một thoáng cũng ngẩn ra, không khỏi nói: “Yên Nhi... sao nàng lại ở đây?”
“Sư phụ!”
Nữ tử chớp mắt nhào lên phía trước, hai tay giang rộng, ôm chặt lấy Tân Ninh, dán chặt lên người hắn.
Nhìn thấy cảnh này, Vương Đông trợn mắt há mồm đứng ngây ra như phỗng.
Mà khi nữ tử chạy đến, những người đi cùng với nàng ta ai nấy đều ngây ngẩn đứng yên tại chỗ.
Mà trong đó có một người thanh niên trẻ tuổi anh tuấn mặc áo bào màu xanh thiên thanh, đầu đội quan ngọc, chân đi ủng xanh, trong đáy mắt ánh lên vài phần đố ky.
Bên cạnh đường lớn, hai người cứ như vậy mà ôm chặt lấy nhau.
Khỏi cần nói, nữ tử dung mạo tựa thiên tiên, trên người vừa đẹp quyến rũ lại vừa thuần khiết này chính là người đã từng là đệ tử của Tân Ninh, nay là phu nhân của hắn, Khúc Phỉ Yên.
Khúc Phỉ Yên ôm chặt Tần Ninh, như là sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748582/chuong-10774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.