Mấy người Trương Linh Phong đã phát hiện, cơ thể mình không thể cử động được nữa.
Một luồng uy áp ngang tàng đến từ hai người Cơ Bằng Triển và Thiên Lang Tử khiến mấy Tiên Đế bọn họ như bị lún chân trong vũng bùn, cho dù có thể cử động thì cũng rất chậm, khiến bọn họ phát run.
Mà lúc này, bóng dáng của Vũ Vô Khuyết đã xuất hiện ở bên cạnh người Tần Ninh, bàn tay từ trên cao đập xuống, hướng đến phía đầu của Tần Ninh.
Một vị Tiên Đế, muốn tiêu diệt một vị Tiên Vương thì có đến cả ngàn vạn cách.
Vũ Vô Khuyết hiểu càng rõ, Tân Ninh tuyệt đối chỉ có đường chết, do đó, đòn tấn công này tung ra, hắn ta đã dốc hết toàn lực muốn nghiền nát Tân Ninh.
Cho dù Tần Ninh có cả ngàn vạn loại pháp môn, nhưng bây giờ, cũng tuyệt đối không thể chống đỡ được đòn tấn công này.
UỳnhII! Tiếng nổ trầm đục bỗng nhiên vang lên.
Đến cả Mạc Xuyên và nhóm người Trương Linh Phong ai nấy đều tái mét mặt.
Trên vùng đất trống trải, bụi bay mịt mù, mặt đất lún sâu xuống cả trăm trượng.
“Tân NinhllI”
Tiếng kêu đầy phẫn nộ của Mạc Xuyên vang xa cả vạn dặm.
'Tên khốn kiếp này, đúng là làm bừa.
Sao lại đến đây tìm chết chứ?
Nhưng lúc này.
Vũ Vô Khuyết đứng giữa không trung sắc mặt sa sầm, đầu mày nhíu chặt. Không đúng!
Vừa rồi khi hắn ta chụp xuống, hắn ta không hề cảm nhận được khí tức tử vong khi Tân Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748538/chuong-10730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.