Nghệ Văn Đấu sắc mặt sa sầm nói: “Tân Ninh, ngươi thực sự muốn châm ngòi chiến tranh!”
“Tại sao không chứ?” Tân Ninh dứt khoát nói thẳng: “Cứ giằng co hao tổn thế này, đối với Tam Thanh tiên vực mà nói có chỗ nào tốt không? Thời gian lãng phí càng lâu, thì sẽ
càng có nhiều tình huống bất ngờ xảy ra”.
“Cũng như ta bây giờ còn là một Tiên Vương, nhưng nếu ta là một Tiên Đế, thì lúc ở biển Tam Đế, đã dứt khoát đánh đến cùng với các ngươi rồi!”
Hôm nay là một cái bẫy. Bẫy Tần Ninh. Nhưng không ngờ, Tần Ninh lại xách theo một đám Tiên Đế đến.
Đây rõ ràng là vi phạm vào quyết sách của ba bá chủ, là muốn khai chiến với Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc.
Nhưng mà, các Tiên Đế Tiên Tôn của ba bá chủ có bằng lòng không?
Dịch Hoa Tiên Đế lạnh lùng nói: “Nếu như đã muốn đánh, vậy thì đánh, Tân Ninh, một mình ngươi có thể thay đổi được quyết sách của ba bá chủ không?”
“Ta thèm vào quan tâm đến quyết sách khỉ gì của bọn họ”
Tân Ninh bật cười nói: “Bọn họ chỉ cần dám đứng nhìn, không ra tay, ta sẽ dứt khoát dẫn theo nhóm Tiên Đế đánh đến tận cửa nhà bọn họ, xem bọn họ rút đầu kiểu gì”.
“Ngươi...".
Tần Ninh này, đúng là đồ điên.
Nhưng mà...
Nhóm Tiên Đế mới xuất hiện này lại vô cùng để tâm đến Tần Ninh.
“Nếu đã như vậy, thì giết đi!”
Một tiếng hừ lạnh lùng vang vọng giữa không trung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748529/chuong-10721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.