Nhìn thấy bốn vị Tiên Vương đỉnh cấp lao về phía Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc, sắc mặt Tần Ninh bình lặng như nước.
Hắn vô cùng tự tin đối với thực lực của hai vị phu nhân nhà mình. Lúc này. Ánh mắt Tần Ninh dừng lại ở phía mười vị chiến sĩ của Thanh Giác tộc.
Khí tức của mười người này tựa như được bắt nguồn từ cùng một nơi, giữa bọn họ có một mối quan hệ vô cùng mật thiết.
Người nào người nấy thân hình cao to vạm vỡ, cơ bắp khắp người gồ lên, đến làn da cũng ánh lên ánh sáng màu lam nhàn nhạt.
Cho đến tận bây giờ, các tộc ở ngoại vực khi vào trong Thương Mang Đại Thế Giới hầu như đều có đặc điểm đặc thù.
Đông Hoàng tiên kiếm trong tay.
Tần Ninh nhìn mười bóng người to lớn đứng ở xung quanh, ánh mắt không. khỏi liếc về phía Cảnh Vân Minh bên ngoài lồng giam, mũi kiếm chỉ thẳng vào. ông ta, Tân Ninh cười nói: “Ngươi đừng vội, giết hết mười người này xong, tiếp theo chính là ngươi”.
Cảnh Vân Minh tay nắm lá cờ, đáy mắt đầy vẻ châm chọc.
Thăng nhãi này, thực sự cho là mình cái gì cũng làm được hay sao?
Mười chiến sĩ Thanh Giác tộc cấp bậc Tiên Vương đỉnh phong, vạn người
chọn một, đây không phải là một Tiên Vương đỉnh phong bình thường trong các Nhân tộc có thể sánh được.
Uỳnh... Chớp mắt, có tiếng nổ lớn vang lên.
Mười bóng người, ai nấy tay nắm các loại tiên binh khác nhau như đao, thương, kiếm, xiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748525/chuong-10717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.