Mặc dù đều quyến luyến không muốn rời đi, nhưng vẫn không trì hoãn thời gian.
Bốn bóng người bỗng biến mất.
Nhưng không đến thời gian một nhịp thở sau.
Bốn người lại bị rơi xuống từ trong không gian.
“Chuyện gì vậy?”
“Không gian bị khóa rồi?”
“Ai làm vậy?”
Bốn người đều nhìn ra xung quanh, vẻ mặt vô cùng cảnh giác.
Người có thể vây khốn được cả bốn người bọn họ, ít nhất cũng phải là Tiên Tôn, hơn nữa... còn không phải là một Tiên Tôn bình thường.
“Đừng hoảng!!!”
Đúng vào lúc này, âm thanh như sấm truyền đến từ trong không trung, một bóng người mặc Đan bào dài màu trắng xuất hiện trong tầm mắt của bốn người.
“Là ta giữ bốn người các ngươi lại!”
Bóng người mặc Đan bào cao gầy, đứng vững trên mặt biển cách bọn họ khoảng mười trượng, nhưng hai tay chắp sau lưng, bóng lưng và cái ót đối diện với bọn họ.
“Giả thần giả quỷ!”
Ân Thiên lạnh lùng hừ một tiếng: “Ta xem xem ngươi rốt cuộc là người phương nào?”
Lời vừa dứt, hai bàn tay Ân Thiên mở ra, hóa thành móng vuốt của đại bàng, sấm nổ ầm ầm quét ngang qua một vùng trời đất, sau đó tấn công về phía bóng người mặc Đan bào.
“Hừ!”
Trong hư không, có một tiếng hừ đầy lạnh lùng vang lên.
Ngay sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748492/chuong-10684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.