Đợi khi còn cách Tần Ninh khoảng trăm trượng, Phàn Tấn Tiên Đế siết chặt nắm tay, thình lình vận sức, đặt viên luyện tâm thạch khổng lồ kia vào bên trong Thất Bảo Miếu Đồ.
Mắt thấy luyện tâm thạch đã sắp chạm đến Thất Bảo Miếu Đồ.
Nhưng đúng lúc này.
Có một luồng ánh sáng vô cùng chói mắt bắn ra từ trong chỗ mà Thất Bảo Miếu Đồ và luyện tâm thạch sắp sửa chạm vào nhau.
Phập phập phập...
Trong chớp mắt, hai cánh tay của Phàn Tấn Tiên Đế đã bị ánh sáng chói mắt kia đâm xuyên, máu tươi chảy ra đầm đìa.
Một vị Tiên Đế, nhục thân của hắn đáng sợ đến nhường nào?
Nhưng mà vẫn bị tổn thương dưới sức mạnh của lực bài xích giữa luyện tâm thạch và Thất Bảo Miếu Đồ.
Tần Ninh đứng từ phía xa xa, dốc hết sức lực để điều khiến Thất Bảo Miếu Đồ.
Nếu như hắn có thể đạt đến cảnh giới Tiên Hoàng thì việc khống chế Thất Bảo Miếu Đồ cũng sẽ không đến mức tốn sức thế này.
Tiên khí Đế phẩm.
Cảnh giới Tiên Quân mà muốn khống chế thì sợ là chẳng thi triển được đến một phần mười sức mạnh của nó, hơn nữa bản thân còn bị hút sạch tinh lực trở thành xác khô.
“Đặt xuống cho ta!!!”
Phàn Tấn Tiên Đế quát lên một tiếng, hai tay ấn mạnh luyện tâm thạch vào bên trong bức tranh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748470/chuong-10662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.