Tần Ninh không nói gì, chỉ nhìn một đám người phía đối diện.
Đám người Vũ Vô Tuyết, Vũ Hàm Hương tính kế hắn, chắc chỉ là tình cờ.
Bây giờ Tần Ninh lại mượn mấy người kia để làm lớn chuyện này lên.
Kéo dài lâu như vậy cũng chỉ vì điều này thôi.
"Tiên Thánh...", Tần Ninh cười nói: "Nào chỉ là Tiên Thánh, nói không chừng nếu cứ tiếp tục đánh nữa, Tiên Đế cũng sẽ đến!"
Đám người đứng bên cạnh Tần Ninh nghe thấy vậy, ai nấy đều sững sờ.
Nếu Tiên Đế cũng đến đây đánh nhau, vậy đám Tiên Vương, Tiên Quân bọn họ sẽ chỉ là những con kiến hôi xung phong lên đầu mà thôi.
"Đều giữ vững tinh thần đi!"
Tần Ninh cười nói: "Ta sẽ không dùng mạng sống của người phe mình để nói đùa đâu".
Giờ phút này.
Hàn Ti Na bước chân ra, nhìn về phía đám người Tần Ninh.
"Tần Ninh, ngươi đúng là không biết tốt xấu!"
Hàn Ti Na lạnh lùng nói: "Hàn Mị tộc ta ba lần bốn lượt, tràn đầy thành ý mời ngươi gia nhập, nhưng ngươi lại lần lượt coi sự lấy lòng của chúng ta thành mềm yếu".
"Các ngươi vốn mềm yếu mà!"
Tần Ninh không khỏi cười nói: "Lần lượt lấy lòng?
Lấy lòng cái gì?"
"Nếu như các ngươi đủ cường đại, có thể lập tức phá hủy Tam Thanh tiên vực, hủy diệt vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748425/chuong-10617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.