"Tần công tử nói gì vậy!"
Giờ phút này, tộc trưởng nhà họ Linh Linh Cảnh Sơn bước ra, chắp tay nói: "Ai ai cũng có trách nhiệm chém giết Dị tộc, đây là vì yên ổn của Tam Thanh tiên vực ta".
"Linh Cảnh Sơn ta xin nói một câu ở chỗ này, chư vị, trận chiến ngày hôm nay không thể tránh được, ai nương nhờ Dị tộc thì tốt nhất nên cút đi, đợi chút nữa nếu có người dám lười biếng, Linh Cảnh Sơn ta sẽ không đồng ý!"
"Không sai!"
Quốc chủ Đại Chu Tiên Triều, Chu Văn Hoa sang sảng lên tiếng: "Đại Chu Tiên Triều ta thề như nước với lửa với Dị tộc!"
Nhất thời, mọi người lòng đầy căm phẫn, giận không thể át.
Tần Ninh cười nói: "Nếu đã vậy, rất tốt!"
"Đối phương người đông thế mạnh, nhưng chúng ta cũng không phải hạng người tham sống sợ chết. Nếu Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc này có thể lật tung ba bá chủ thì chúng đã sớm trực tiếp khai chiến, không có chuyện sử dụng nhiều thủ đoạn thấp kém như vậy!"
"Chúng ta kiên trì một chút, nhất định sẽ có các nhân vật lớn cấp bậc Tiên Hoàng, thậm chí là Tiên Thánh trong ba bá chủ xuất hiện, cứu vớt chúng ta!"
"Được!"
"Ừ!"
Quần chúng căm giận.
Tần Ninh thấy cảnh này thì mỉm cười.
Tiếp đó, Tần Ninh chợt đổi giọng: "Chẳng qua là...", mọi người sôi nổi nhìn qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748410/chuong-10602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.