Nghe thấy lời này, mọi người chỉ cảm thấy bầu không khí xung quanh lạnh hơn một chút.
Kiếm Vũ Hoa đang định mở miệng.
Tần Ninh đã nói: “Thật ra các ngươi có hợp tác với dị tộc thì cũng không sao cả, phải xem là cách hợp tác như thế nào thôi!”
“Nếu chỉ là việc buôn bán thì có thể khoan hồng, không bị trừng phạt nặng, nhưng nếu cung cấp lợi ích cho nhau, vậy thì không thể tha thứ, giết không tha”.
“Tốt nhất là hai vị nên hiểu rõ một chút”.
“Thừa nhận, Tần Ninh ta sẽ xử lý khoan hồng”.
“Không thừa nhận... Nếu sau này bị ta phát hiện, vậy... ta sẽ ra tay ác độc hơn, lấy đó làm ví dụ để chứng minh oai phong của Tam Thanh tiên vực!”
Đúng là ăn to nói lớn! Nếu lời này là do một vị Tiên Quân thượng vị nói ra, người ngoài nghe thấy chắc chắn sẽ cười đến rụng răng.
Nhưng lời này lọt vào tai hai vị Tiên Vương đại thành Kiếm Vũ Hoa và Hướng Ôn Thư lại giống như từng đợt sấm sét, khiến trong lòng hai người đều vô cùng khẩn trương.
Một Tiên Quân thượng vị, Tiên Vương đại thành sợ cái gì?
Nhưng nếu là Tần Ninh thì sẽ là một chuyện khác.
Lúc này Kiếm Vũ Hoa chắp tay nói: “Tần công tử, chúng ta chắc chắn không hợp tác cùng dị tộc, lại càng không làm ra những chuyện gây tổn hại đến Tam Thanh tiên vực”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748366/chuong-10558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.