Đại Hoàng cười haha nói: “Gâu gâu gâu, diệu địa, diệu địa, Dương Thiên Vũ ta lần này sẽ thành Hoàng!”
Thành Hoàng?
Thành cứt chó! Tần Ninh lười để ý đến nó.
Hắn lấy thuyền Thanh Minh ra, hóa thành vài chục trượng, cũng đủ để chứa hơn trăm người.
Con thuyền này có thể biến lớn biến nhỏ, hơn nữa trong khoang thuyền và trên thuyền có tổng cộng ba tầng, phòng ốc cũng có thể tự động thu nhỏ phóng to, sẽ không ảnh hưởng đến cái gì.
Thuyền Thanh Minh to lớn dừng ở bên hồ.
Tần Ninh gọi ba khôi lỗi Thanh Niểu, Thanh Chiếu, Thanh Tuấn ra, đứng ở đầu thuyền đuôi thuyền.
Mộ Từ Lai, Cổ Sơn Tự và các Tiên Nhân của Trúc Diệp Tông cũng đều đứng ở hai bên thuyền.
Mọi người đi lên thuyền lớn, lướt trên mặt hồ rộng lớn yên tĩnh, cảm giác quả nhiên là huyền diệu.
Hồ nước trong suốt.
Ở dưới ánh mặt trời chiếu xuống còn tỏa ra ánh sáng lấp lánh, thỉnh thoảng còn có mấy con cá nhỏ phá nước lao ra, tạo nên một ít gợn sóng.
Cũng không có nguy hiểm gì cả! Tần Ninh đứng trên tầng thứ ba của thuyền Thanh Minh, nhìn về phía mặt hồ mênh mông vô bờ trước mặt, vẻ mặt bình tĩnh.
Đại Hoàng cũng rướn cổ lên nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748351/chuong-10543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.