Thân đao thẳng tắp, lưỡi đao mỏng như cánh ve, sống đao dài, cứng cỏi, lóe lên thứ ánh sáng lạnh oai nghiêm.
Nhìn kỹ sẽ thấy trên đao có một vài đường cong, mũi đao lóe lên ánh sáng băng giá.
Ở trong tay Tần Ninh, chiếc đao này loáng thoáng tỏa ra sát khí khủng khiếp khiến người ta sợ hãi.
Đao thẳng! Loại đao này giống kiếm nhưng lại khác kiếm về bản chất.
Khi Tần Ninh cầm đao, thân đao run lên, trở nên kinh khủng hơn.
Dần dà, Tần Ninh có xu thế không khống chế nổi nó, hắn cho tay vào trong bức bích họa, thăm dò một lần nữa, lấy ra vỏ đao, lập tức tra ngay đao vào trong vỏ.
Mãi tới lúc này.
Hàn khí và sát khí kinh khủng vừa rồi mới dần dần tan biến trong địa cung.
Tần Ninh cầm vỏ đao bằng một tay, tay kia liên tục vẽ những phù chú lên trên vỏ đao.
“Thôn Dương!”
Tần Ninh cầm đao, lẩm bẩm nói: “Đế khí Thôn Dương, lại còn hoàn chỉnh như thế””.
Diệp Nam Hiên bước vội tới, vui mừng nói: “Con biết, đây là vật mà năm xưa một Đế giả của Tam Thanh tiên giáo từng sử dụng, con ở Tam Thanh tiên vực nhiều năm, từng nghe nói về rất nhiều thanh đao nổi tiếng trong truyền thuyết, trong số đó, thanh Thôn Dương này xứng đáng lọt vào top mười”.
Tần Ninh cầm đao, không khỏi nói: “Đây là một thanh đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748302/chuong-10494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.