Vũ Thanh Huyên run lẩy bẩy đứng bên dưới Thiên Lung Tiên Tháp.
Thiên Lung Tiên Tháp chịu đựng Tịch Diệt Thiên Lôi giáng xuống, ban đầu vẫn còn run rẩy hấp thu khí thiên lôi.
Nhưng đến hiện tại, mặt ngoài tiên tháp này đã bị sấm chớp đen nhánh bao vây, có xu hướng sắp không chịu nổi.
Một khi tiên tháp không thể chống đỡ nữa, trong khoảnh khắc, lôi kiếp phản phệ có thể cắn nuốt Vũ Thanh Huyên cậu ta sạch sẽ.
Vũ Thanh Huyên có nằm mơ cũng chẳng ngờ, sau khi Tần Ninh dẫn động Hỗn Độn Thiên Lôi lại xuất hiện tiếp Tịch Diệt Thiên Lôi.
Hắn có còn là người không?
Ầm ầm... Lôi kiếp lần lượt rơi xuống.
Thân thể Tần Ninh bị phá hủy ở trong lôi kiếp, rồi sống lại trong ánh sao.
Như thế lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần.
Đột nhiên.
Mặt ngoài cơ thể hắn dâng trào ánh sáng lộng lẫy, giống như từng đốm sao nhỏ lập lòe, nhảy nhót mặt ngoài thân thể.
Hai tay hắn chậm rãi mở ra.
Ánh sáng lóa mắt khiến cho người ta chẳng thể nhìn thẳng hiện ra.
Giờ phút này, Tần Ninh như thể hóa thành một ngôi sao.
Hoặc có thể nói, hắn chính là một người đi ra từ trong sao trời, toàn thân đắm chìm trong ánh sao, tinh mang lập lòe, tản ra khí hạo kiệt của sao trời.
Lôi kiếp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748289/chuong-10481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.