Đao kình hùng hậu, khí tức cuồn cuộn, tại thời điểm này, sát khí khiến cho người ta sợ hãi hoàn toàn bùng nổ.
Keng... Đao và kiếm va chạm với nhau.
Đùng! Tiếng nổ nặng nề cuồn cuộn bộc phát.
Nhưng khi đao của Tần Ninh và thanh kiếm kia kết thúc va chạm, ở góc chéo, dưới một góc tường, một bóng người nhanh chóng lao ra.
Hai tay nắm chặt một thanh đao, trực tiếp chém về phía Tần Ninh.
Vẻ mặt Tần Ninh không thay đổi, bước chân lên trước, Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm trong tay thuận thế chém xuống.
Keng! Đao kiếm cứng đối cứng chạm vào nhau, hai bóng người vừa đụng liền tách ra.
Tần Ninh cầm đao kiếm trong tay, đứng trên đỉnh một tòa cung điện khác, liếc mắt nhìn sang, không khỏi cười nói: "Biết rõ Tần Ninh ta có thể chém giết Tiên Quân, còn dám tới giết ta?"
Người đàn ông cầm đao bên trái cười nhạo: "Quả là ngươi có thể giết chết Tiên Quân, thậm chí Tiên Vương, nhưng ngươi là dựa vào lôi kiếp của mình".
"Tóm lại, chỗ dựa chỉ là vật ngoài thân, không phải bản thân thực lực của ngươi".
"Nếu như hiện tại ngươi dẫn ra lôi kiếp của mình, chúng ta lập tức lui binh, không chiến đấu với ngươi, nhưng cảnh giới bây giờ của ngươi là thất trọng thiên, lôi kiếp... chỉ có hai lần thôi nhỉ?"
Nghe như vậy, Tần Ninh cười đáp: "Xem ra các ngươi nghiên cứu về ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748270/chuong-10462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.