Hồng Vân Giả không phải đang nhắc đến một người nào đó, mà dùng để chỉ hộ vệ thân cận nhất dưới trướng Tề Hồng Thiên, mỗi người đều không phải hạng tầm thường.
Đám người Chung Lương, Thương Cảnh Sơn sôi nổi nhìn về phía Tần Ninh.
"Tần công tử, chuyện này... không thể nói bừa đâu..."
Tần Ninh không khỏi cười nói: "Nếu không phải bị người khác làm giả, vậy chính là Hồng Vân Giả".
"À đúng rồi, bên trong, Thái Thanh tiên tông các ngươi có ghi chép đấy".
Bên trong Thái Thanh tiên tông có ghi chép?
Đám người Chung Lương ai cũng lộ ra biểu cảm ngẩn ngơ.
Bọn họ không biết trong Thái Thanh tiên tông có ghi chép, một người ngoài như Tần Ninh lại biết?
Đúng lúc này.
Một ông lão tóc hoa râm vỗ đầu một cái thật mạnh: "Chính xác, lão phu từng thấy nó ở trong điển các của tông môn. Trăm vạn năm trước, người bảo hộ Tam Thanh tiên giáo - Hồng Vân Giả dưới trướng Tề Hồng Thiên đúng là ăn mặc như vậy..."
"Nói như thế, nơi này... có thể là khu di tích cổ năm đó Tề Hồng Thiên lưu lại?"
Đây chính là đại nhân vật của trăm vạn năm trước! Nếu là như vậy... Quả thực vượt quá tưởng tượng.
Giáo chủ Tam Thanh tiên giáo năm đó chính là tồn tại không có đối thủ trên toàn bộ Tiên Giới.
Nhìn suốt trăm vạn năm qua, chỉ có vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748247/chuong-10439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.