“Ranh con nhà ngươi phải nhớ lấy bài học này. Lần sau nhớ kỹ, nếu ngươi đắc tội người mà ngươi không được phép đắc tội thì ông đây sẽ tự tay bóp nát đầu ngươi”.
Vũ Văn ấm ức ra mặt.
Hắn ta làm sao biết được mình lại gặp được một nhân vật như Tần Ninh ở đấu giá các trong thành Tam Đế chứ.
Nếu như biết Tần Ninh có lai lịch lớn như vậy thì có đánh chết hắn ta cũng sẽ không động vào ba người bọn Tần Ninh rồi! Tốc độ của hòn đảo bay không hề chậm.
Bọn họ đứng trên hòn đảo, nhìn về phía mặt biển, gió biển thổi hiu hiu rất dễ chịu.
Nghệ Văn Đấu cười nói: “Lần này, di tích cổ mà Thái Thanh tiên tông nói đến cách vị trí hiện tại của chúng ta mười bảy vạn dặm, vùng biển đó đã không còn sinh linh nào sống sót từ lâu, là một vùng biển chết!”
“Di tích cổ lần này, Thái Thanh tiên tông tìm hiểu được tin tức gì cũng đều chia sẻ với Thượng Thanh Lâu bọn ta và Ngọc Thanh tiên cung nhưng có rất ít thông tin hữu ích”.
“Tuy vậy, có một điều có thể chắc chắn là nó có mối quan hệ mật thiết với một trong các vị Tiên Tôn của Tam Thanh tiên vực năm xưa”.
Tiên Tôn! Đó là nhân vật cực kỳ hiếm thấy.
“Ngọc Thanh tiên cung và Thái Thanh tiên tông cũng đều đã lên đường rồi, mọi người đã hẹn nhau gặp mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748244/chuong-10436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.