Nghe nói như thế, Tần Ninh nhíu mày lại.
Diệp Nam Hiên vội vàng nói: "A, không phải con xem thường Diệp sư nương, mà là cảm thấy... Mặc dù Diệp sư nương rất lợi hại, nhưng cũng không đến mức khiến Thượng Thanh Lâu nhìn trúng như vậy".
"Mặc dù nói không xuôi tai, nhưng đúng là lời nói thật".
Diệp Viên Viên thản nhiên nói.
Diệp Nam Hiên ngượng ngùng cười một tiếng.
Đối với phụ nữ, mức độ lớn nhất mà hắn ta có thể làm được chính là... không mắng chửi đã là không tệ rồi.
Nếu không phải Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc là sư nương, hắn ta căn bản không thèm để ý.
"Có phải sư phụ có người quen cũ ở Thượng Thanh Lâu hay không?
Biết sư phụ trở về, cho nên mới lấy lòng như vậy, muốn để Thượng Thanh Lâu trợ giúp sư phụ?"
Thần Tinh Dịch suy đoán nói.
"Đúng là ta có bạn cũ trong Thượng Thanh Lâu, nhưng tình cảm lại không tới mức đó, hơn nữa bạn cũ mà có tỉnh cảm tới mức đó thì… lại không có năng lực này".
Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều rất tò mò.
Vậy rốt cuộc là vì cái gì?
"Đợi ta về Thượng Thanh Lâu sẽ cẩn thận tìm hiểu!"
Diệp Viên Viên lập tức nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Chàng chuẩn bị xử lý Ôn Ngọc Trạch như thế nào?"
"Ta cũng chưa nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748225/chuong-10417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.