Thượng Vân Nhiên ngẩn ngơ nói: “Đại sư, đệ tử thượng nguyên đã là cấp bậc đệ tử cao nhất ở Thượng Thanh lâu chúng ta rồi!”
“Vậy thì thiết lập một cấp bậc cao hơn thôi, gọi... gọi là... Thượng Thanh thánh nữ!”
Thượng Thanh thánh nữ?
Thượng Vân Nhiên sững sờ.
“Ngươi, tổng lâu chủ ngươi thu nàng làm đệ tử nữa!”
“Hả?”
Thượng Vân Nhiên bèn đáp: “Lúc trước ta cũng định thế nhưng nàng lại từ chối!”
“Ồ...”, Huyền đại sư thì thầm nói: “Cũng phải, tẩu của ta làm đệ tử của ngươi, ngươi cũng không xứng...”, “Đại sư nói gì thế?”
“Không có gì, không có gì...”, Huyền đại sư nói tiếp: “Cứ như thế, Diệp Viên Viên là Thượng Thanh thánh nữ đầu tiên của Thượng Thanh lâu... không được, Thái Thanh Tiên tông đều là thánh tử thánh nữ gì đó... không nổi bật được lắm...”, Huyền đại sư cười nói: “Phong nàng làm... Thượng Thanh thần nữ, địa vị còn cao hơn đệ tử thượng nguyên, ngang hàng với bảy đại lâu chủ của Thượng Thanh lâu các ngươi, được coi như vị lâu chủ thứ tám”.
Đại lâu chủ Ngô Ưng đứng một bên vội nói: “Không thể được!”
“Được, không thành vấn đề!”
Thượng Vân Nhiên nói thẳng: “Thượng Thanh thần nữ, lâu chủ thứ tám, được chứ!”
Ngô Ưng ngơ ngác đứng bên cạnh.
“Phải nhớ kỹ ân cần với Tần Ninh kia đó, đừng đắc tội hắn, ta đề nghị các ngươi tôn kính yêu mến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748218/chuong-10410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.