“Khôi phục trước đã!”
Cảnh Phong Hồi quát: “Lôi kiếp của Tần Ninh sẽ không thể chấm dứt ngay được, nhưng kẻ này đã bị thương nặng, cũng không thể điều khiển lôi kiếp giết chúng ta!”
“Ừm”.
Đám người dị tộc vội vàng bắt đầu khôi phục.
Cùng lúc đó.
Cáo Thừa Thiên thánh tử và Cù Thanh Thư thánh nữ dẫn người của Thái Thanh tiên tông tụ tập lại.
“Ngươi không sao chứ?”
Cáo Thừa Thiên nhìn qua vẫn như được thánh quang bao trùm như trước, tiêu sái tự nhiên.
Nhưng trên mặt Cù Thanh Thư lại có vài phần tái nhợt, lắc đầu nói: “Chỉ là lực chiến bị hao tổn, không đánh lại Tiên Vương”.
Đúng lúc này.
Từng bóng người của Ngọc Thanh tiên cung đều đi đến.
Dẫn đầu là một cô gái tóc dài mặc áo choàng và váy màu lam nhạt, tôn lên dáng người uyển chuyển, hai chân thon dài thẳng tắp, dưới quần áo lụa hơi mỏng có thể nhìn thấy làn da trắng trẻo rung động lòng người.
Đôi chân dài này có thể làm cho người ta thèm nhỏ dãi, nước miếng chảy đầy đất.
“Linh Nguyệt tiên tử!”
Cáo Thừa Thiên nhìn về phía cô ta bằng ánh mắt nóng như lửa, ôn hòa cười nói: “Đã lâu không gặp”.
Linh Nguyệt tiên tử hơi hạ thấp người, lập tức nói: “Mấy vị Tiên Vương của Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc đang tụ tập một chỗ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748190/chuong-10382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.