Tần Ninh nói: “Dưới sự bảo vệ của cái đỉnh này, tiến vào lôi kiếp của ta, ngươi sẽ không có việc gì”.
“Thật sao?”
“Đương nhiên!”
“Được!”
Mạc Du nhảy lên, Nguyên Hoàng Đỉnh hóa thành trăm trượng cuốn bóng người Mạc Du vào trong phạm vi lôi kiếp.
Lần này đúng là không có lôi kiếp phản phệ đánh lên người Mạc Du nữa.
Mạc Du không khỏi ngạc nhiên nhìn cái đỉnh đồng cổ trên đỉnh đầu.
Tần Ninh cũng không giải thích nhiều, nói thẳng: “Ta sẽ dùng lôi kiếp phản phệ để áp chế bọn họ, ngươi tới giết sáu vị Tiên Vương chắc là không khó đi?”
Mạc Du mỉm cười nói: “Không khó không khó”.
Mà bên kia, nhìn thấy Mạc Du đã tiến vào phạm vi lôi kiếp của Tần Ninh mà không bị lôi kiếp phản phệ, Cảnh Phong Hồi và Hàn Cửu Thiên đều biến sắc.
Sao có thể?
Phàm là người tiến vào lôi kiếp của người đang lịch kiếp, cho dù phàm là nhân hay là Tiên Nhân đều sẽ bị lôi kiếp trừng phạt.
Đây là thiên đạo.
Ai cũng không có khả năng vi phạm! Ầm... Chỉ một thoáng, trong trời đất đột nhiên có một tiếng nổ khủng bố buông xuống.
Hỗn Độn Thiên Lôi lại tới lần nữa.
Trong lòng Tần Ninh vô cùng bình tĩnh, mở rộng hai tay ra, ngửa mặt lên trời thét dài.
“Đến đây!”
Ầm ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748186/chuong-10378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.