Trong đó có ba người đã ngất đi, ba người khác đang tựa vào trên tảng đá nghỉ tạm.
Trong ba người ngất đi kia có một người quỳ rạp trên mặt đất, hơi thở yếu ớt.
Nhưng khí tức cường đại trong cơ thể hắn ta lại làm Tần Ninh cảm thấy rất kinh ngạc.
Mặc dù người này không phải Tiên Vương, nhưng đã sắp đến Tiên Vương rồi! Nhưng mà quần áo của hắn ta đã rách tung toé, hơi thở tán loạn, cứ như có thể chết đi bất cứ lúc nào vậy.
Tần Ninh ngồi xổm xuống lật người này lại, lúc nhìn thấy khuôn mặt kia, hắn đột nhiên co quắp khóe miệng, cả người run rẩy.
“Nam Hiên!”
Thanh niên đang quỳ rạp trên mặt đất kia.
Rõ ràng là đệ tử thứ ba của hắn - Diệp Nam Hiên.
Chuyện này... Tần Ninh vô cùng ngạc nhiên.
Hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới lại gặp được Diệp Nam Hiên ở chỗ này.
“Ặc...”, Đại Hoàng ở bên cạnh ngẩn người.
Hình như nó đã cứu một người quen của Tần Ninh?
Vậy thì tốt quá! Không phải Tần Ninh sẽ phải biết ơn tám đời tổ tông nhà mình sao?
Tần Ninh không nói hai lời, ôm lấy Diệp Nam Hiên đi vào bên trong sơn cốc.
Đi đến một nửa, Tần Ninh đột nhiên ngừng lại.
“Đại Hoàng, làm thịt đám dị tộc này đi”.
“Được được được!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748160/chuong-10352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.