“Tại hạ tên là Tần Ninh!”
Tần Ninh cười nói: “Lần đầu gặp mặt, xin chào”.
Chào cái đầu ngươi! Hỏa văn ở hai má Kỳ Manh nhảy lên lên vẻ mặt biến hóa.
Đau đến rút gân! Kỳ Manh chậm rãi nói: “Nhân tộc các ngươi quả thực là gian trá, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì tính là bản lĩnh gì chứ?”
“Haiz, việc này thì ngươi hiểu nhầm ta rồi!”
Tần Ninh cười nói: “Cũng không phải là ta bắt ngươi tới, mà là con chó ngốc này”.
Đại Hoàng ngạo kiều ưỡn ngực lên.
Kỳ Manh nhìn về phía con chó vàng cực kỳ bình thường kia, sau đó nhìn về phía Tần Ninh, hừ một tiếng nói: “Ngươi dám thả ta ra không?”
“Không dám!”
“...”, Tần Ninh cười ha hả nói: “Ngươi chính là cảnh giới Tiên Vương, ta chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên, thả ngươi ra, là ngươi ngu ngốc hay là ta ngu ngốc?”
“Được rồi, có chuyện mau nói, có rắm mau thả, ta còn phải đi cứu người”.
Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt Kỳ Manh trầm xuống, hờ hững nói: “Ta có thể làm giao dịch với ngươi, ngươi thả ta ra, ta sẽ cho ngươi những thứ ngươi muốn!”
“Cho dù là tiên quyết hay là tiên khí, tiên đan, cùng với thiên tài địa bảo, thậm chí mỹ nhân, ngươi muốn cái gì, ta đều có thể cho ngươi”.
Kỳ Manh nghiêm túc nói: “Ta lấy tổ tiên Cảnh Hỏa tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748157/chuong-10349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.