Thần Tinh Dịch nói một cách xa xăm: "Nam".
"Hả?"
Diệp Nam Hiên tỏ ra hụt hẫng thấy rõ.
Ái chà! Diệp Nam Hiên! Xem ra ngươi chán sống thật rồi! Cuối cùng, Diệp Viên Viên không thể nhịn nổi nữa, nắm chặt bàn tay ngọc ngà lại, vung một cú đấm xuống.
Bốp! Diệp Nam Hiên nằm ngay dưới đất, hai tay hai chân dang rộng, đầu bị ép chặt dưới đất.
"Diệp sư nương, ta sai rồi!"
Diệp Nam Hiên dính một mớ đất cát trong mồm, cuống quýt giải thích: "Ta đang suy nghĩ sư tôn đến Tiên Giới lâu như vậy mà đem theo hai người trẻ tuổi nữa để làm gì mà, ta đang nghĩ không biết hai người đó có phải là nữ nhân không, lỡ đâu là Cốc sư nương hay Vân sư nương thì sao?
Như thế tất cả sẽ vui vầy rồi còn gì?"
Vừa nghe thấy câu này, Diệp Viên Viên thở hắt ra, không nắm đầu hắn ta nữa.
Còn Thần Tinh Dịch đứng kế bên thì tỏ ra tiếc nuối.
Phải vặn đầu Diệp Nam Hiên hai vòng mới vui chứ.
Nói cho cùng thì Diệp sư nương vẫn còn tốt bụng quá.
Diệp Viên Viên quay sang nhìn Thần Tinh Dịch, hỏi: "Có khi nào là những sư huynh đệ đồng môn của ngươi không?"
"Không phải".
"Chẳng lẽ là đệ tử mới nhận của sư tôn?"
Mặt mũi Diệp Nam Hiên dính đầy bụi bặm, hắn ta ngờ vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748134/chuong-10326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.