Thấy cảnh tượng ấy, Thần Tinh Dịch nuốt nước miếng.
Kế đó, hắn ta sực nhớ ra việc Diệp sư huynh khịt mũi khinh bỉ nữ nhân xưa giờ bỗng dưng hỏi hắn ta toàn mấy câu kỳ lạ như vậy.
Hóa ra là chờ mỗi giây phút này! Diệp Nam Hiên chó đẻ! Dám gài hắn ta vào tròng! Thần Tinh Dịch không còn tâm trạng nào mà để ý tới Diệp Nam Hiên nữa, ba chân bốn cẳng chạy đi vỗ về ái nhân tri kỷ của mình.
Đến tận khi hai bóng người đã đi thật xa.
Diệp Nam Hiên vẫn chăm chú lau đao, không thèm hỏi han mà cũng không thèm ngó ngàng.
Nữ nhân là phiền phức! Nữ nhân của sư tôn là rắc rối của người.
Còn nữ nhân của Thần Tinh Dịch thì là đại bác của hắn ta! Chỉ có đao là không... Chỉ cần ngươi đối xử thật lòng thật dạ với nó, nó sẽ tâm linh tương thông với ngươi, hơn hết là sẽ không phản bội ngươi.
Chẳng thể nào hiểu nổi tại sao sư tôn và Thần sư đệ đều muốn đắm chìm trong cái ôm của nữ nhân cả, cho dù có bị nghẹt thở đi chăng nữa thì cũng không muốn xa rời.
"Chao ôi...", Diệp Nam Hiên thở dài thườn thượt.
"Sao ngươi lại thở dài?"
Một chất giọng trong trẻo tựa tiếng trời chầm chậm cất lên.
"Hả?"
Diệp Nam Hiên đột nhiên sửng sốt, ngẩng phắt đầu lên, thấy một bóng dáng xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748129/chuong-10321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.