Dịch Tinh Thần nhìn mảnh dược điền được khai khẩn quanh gian nhà tranh, kinh ngạc nói: “Những tiên dược được trồng đó sinh trưởng rất tốt, hơn nữa còn cực kỳ sung túc, giống như là...”, “Giống như có người chăm sóc!”
“Đúng thế!”
Tần Ninh quan sát dược điền và từng gian nhà tranh.
Một lát sau, Tần Ninh bước đến trước cửa một gian nhà tranh, vừa định đẩy cửa bước vào.
Vun vút... trong sơn cốc vốn dĩ đang tĩnh lặng bỗng có tiếng gió thổi đến.
Và rồi.
Cuồng phong thét gào.
Trong sơn cốc, dược điền, bãi cỏ, khu rừng bị cuồng phong quét qua, chung run rẩy kịch liệt.
Cơn gió lốc cuốn qua khiến bốn người Tần Ninh loạng choạng đứng không vững.
Nhưng những gian nhà tranh kia vẫn đứng yên ở đó không chút động đậy.
Tiếng nổ khủng khiếp vang vọng.
Đùng! Tiếng nứt vỡ nặng nề vang lên.
Trên bầu trời, mây đen dày đặc, trong chốc lát, trong sơn cốc như đang đứng trước tận thế.
Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ lạnh run.
“Có người sống ở đây thật sao?”
“Chắc không phải là một vị cường giả Tiên Quân chứ?
Hay là Tiên Vương Tiên Hoàng?”
Tần Ninh vẫn đứng im tại đó, không nói lời nào.
“Cút!”
Bỗng nhiên.
Một tiếng gầm rõ to vang lên.
Tiếng quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748108/chuong-10300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.