Diệp Nam Hiên liền nói ngay: "Nhận lệnh?
Ngươi thì thôi đi, trên đường trở về, ngươi không tìm mấy nhân tình của ngươi để thư giãn một chút sao?
Một mình ta đi nhận lệnh cũng được".
"Chúng ta nhìn chằm chằm cứ điểm Cảnh Hỏa tộc ở đây lâu như vậy, lại bị đám người Thái Thanh tiên tông cuỗm mất, thật xúi quẩy!"
Diệp Nam Hiên bất mãn nói: "Mẹ nó, vậy không phải là làm đứt mất manh mối ở Cảnh Hỏa tộc sao?"
Thần Tinh Dịch cũng bất đắc dĩ nói: "Ta và Ôn Ngọc Trạch đều thành huynh đệ kết bái rồi mà!"
Lúc đầu, bọn hắn đã để mắt tới cứ điểm này rất lâu, vì thế mà Thần Tinh Dịch còn gia nhập vào làm nội ứng.
Kết bái huynh đệ với Ôn Ngọc Trạch, mất đi vị huynh đệ kia cũng không quan trọng lắm.
Nhưng mà... Thần Tinh Dịch suýt nữa lừa được một vị công chúa điện hạ của Cảnh Hỏa tộc.
Bây giờ đều bị đám đệ tử của Thái Thanh tiên tông làm hỏng.
"Đi đi!"
Diệp Nam Hiên vung tay lên.
Ở giữa dãy núi, từng bóng người lặng yên không một tiếng động rút đi.
Trong khu vực núi Thái Bạch rộng lớn.
Dưới chân một ngọn núi.
Đám người Tần Ninh, Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ vẫn ngồi không.
Rất nhanh.
Đám người Lý Uyển Thanh, Vương Thừa, Lục Mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748085/chuong-10277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.