Lúc trước Tần Ninh vừa nghe thấy tin tức về Thần Tinh Dịch đã không thèm quan tâm đến gì hết mà đến chỗ này.
Khi bóng người Tần Ninh dừng ở giữa một sườn núi.
Nơi này chỉ toàn là hỗn độn, cung điện ở sườn núi đều đã sụp đổ, còn có ánh lửa loé lên.
Trong một đống phế tích này, chỉ có thể nhìn thấy chút dấu vết còn lại của những kiến trúc đó.
Tần Ninh đứng tại chỗ, không nói được một lời.
Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần hạ xuống.
Vẻ mặt mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch cũng vô cùng suy sụp.
Mới đi ra ngoài vài năm, nhà cửa đã biến mất hết! Tại sao có thể như vậy! Cảnh Tranh ngồi tại chỗ, sắc mặt khó coi.
"Cứ điểm ở núi Thái Bạch có ít nhất mười vạn người, trong đó còn có vài vị Tiên Vương tọa trấn, đột nhiên nói biến mất là biến mất...”, "Rốt cuộc là ai, là ai!"
Cảnh Tranh hoàn toàn điên rồi.
"Lý sư tỷ, bên này còn có dư nghiệt!"
Đúng lúc này, trên không trung, một tiếng quát vang lên giữa những ngọn núi.
Chỉ một thoáng, phía chân trời đã có từng bóng người, hoặc là chân đạp phi kiếm, hoặc là chân đạp hồ lô, phi thuyền và các loại tiên khí khác, đồng loạt xuất hiện.
Những người đó đằng đằng sát khí, trong nháy mắt đã tới gần, bao vây mấy người Tần Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748079/chuong-10271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.