Chịu cảnh rơi vào thế hạ phong một cách ê chề như thế, Huyết Bá Luân siết chặt nắm đấm, ánh mắt tràn trề sát khí.
Huyết Trọng Dạ.
Đã chết.
Hắn ta tận mắt chứng kiến cảnh Huyết Trọng Dạ bị giết chết ngay bên cạnh mình. Trong tình cảnh lúc ấy, Huyết Bá Luân còn khó bảo vệ được bản thân, bởi vậy mà về cơ bản hắn ta hoàn toàn không kịp cứu nổi Huyết Trọng Dạ.
Giờ phút này, bên cạnh bốn người chỉ còn năm vị Tiên Quân.
Hơn ba mươi vị Tiên Quân mà nay đã hy sinh lên đến hai mươi người.
Tổn thất mà họ phải gánh chịu là quá lớn.
Trong khi nhìn lại Tần Ninh thì khí tức tỏa ra quanh thân hắn vẫn dồi dào, khủng khiếp và đáng sợ trước sau như một.
Sao kẻ này có thể sử dụng lôi kiếp trong thời gian dài như vậy chứ?
Cổ Hưng An phẫn nộ gào thét: "Huyết Vô Chiết, rốt cuộc ngươi đã xong chưa đấy?"
Ở đằng xa, Huyết Vô Chiết bay lên trời, siết chặt hai quả đấm và gầm lớn: "Xong rồi!"
Cuối cùng cũng nghe thấy câu này, đám người Cổ Hưng An, Huyết Bá Luân, Linh Vịnh Thanh, Vương Tiêu ngay lập tức rút lui.
Sát khí bàng bạc, khủng khiếp đến độ cuộn trào theo hình gợn sóng.
Trong thoáng chốc.
Từ khí tức này đến khí tức khác đầy đáng sợ vùng lên từ dưới đất, bay thẳng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748033/chuong-10225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.