Nghe nói như thế, Dương Thanh Vân cũng cười khẩy nói: “Ngươi nói vậy, bản thân ngươi có tin không?”
“Gia tộc Bắc Đấu của ngươi hợp tác với dị tộc, sợ là mưu đồ này không chỉ mới thực hiện trong vài năm, vài chục năm ngắn ngủi đi?”
“Từ khi Bắc Đấu Diêm đi theo Đào Vĩnh Thịnh vào di tích cổ Đông Vĩnh thành này rồi gặp chuyện không may đến bây giờ, tất cả đều đã được lên kế hoạch từ trước”.
Bắc Đấu Hồng An nghe nói như thế thì vô cùng kinh ngạc.
“Dương Thanh Vân, ngươi cũng biết được không ít chuyện đấy!”
Bắc Đấu Hồng An cười lạnh nói: “Sao nào?
Ngươi và ta đều là Tiên Quân hạ vị, muốn thử cứng đối cứng với ta một lần không?”
“Được”.
Dương Thanh Vân không hề có chút sợ hãi nào.
Hắn ta đã giết cả Tiên Quân Thượng vị rồi, còn có thể sợ một Tiên Quân hạ vị ư?
Dương Thanh Vân nhìn về phía Nguyệt Thu Vân, lập tức nói: “Nguyệt thánh chủ, sư phụ ta đang ở phía dưới, ngươi có thể đi tìm hắn, người này cứ giao cho ta là được”.
“Dương cung chủ hãy cẩn thận”.
“Ừm”.
Nguyệt Thu Vân rời đi.
Dương Thanh Vân nhìn về phía Bắc Đấu Hồng An, bình tĩnh nói: “Sư môn ta có truyền thừa, gặp được dị tộc, giết không tha!”
Vừa dứt lời, Dương Thanh Vân lập tức xông ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3747965/chuong-10157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.