“Ngươi ngươi... Ngươi...”, người đàn ông bên phải ôm hai má của mình, máu tươi chảy ra ròng ròng, hoảng sợ nói: “Ngươi đây là...”, “Là cái gì?”
Tần Ninh liền nói ngay.
Người bên trái vội vàng nói: “Là linh đồng cổ quái giống tộc chúng ta!”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh tiến lên từng bước, vừa định đá ra một cước, nhưng nghĩ lại mình mới là cảnh giới Huyền Tiên, nếu đá Cửu Thiên Huyền Tiên đỉnh phong có lẽ chính mình sẽ bị bật về sau ngã dập mông, đành phải ngừng lại.
Dương Thanh Vân lập tức hiểu ý, trực tiếp tiến lên đá người bên trái ngã xuống đất, sau đó dẫm lên người này, quát hỏi: “Nói, nếu không ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong”.
Lý Nhàn Ngư vừa nghe thấy lời này liền mở miệng nói: “Sư huynh, chuyện này ta rành lắm”.
Hơn mười vị cường giả Linh Đồng tộc đều ngẩn ngơ.
Giờ phút này người đàn ông bên phải trầm thấp nói: “Cũng không có gì không thể nói được”.
“Lăng Cừu!”
Người đàn ông bên trái quát lên bằng tiếng người: “Không thể nói”.
Dương Thanh Vân trực tiếp đá gãy xương ngực của hắn ta, người đàn ông bên trái đau đớn kêu rên.
Lăng Cừu liền nói ngay: “Đây vốn cũng không phải là bí mật gì”.
“Tần Ninh, không phải ngươi đã từng tiếp xúc với rất nhiều chủng tộc đến từ ngoài thế giới như chúng ta sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3747959/chuong-10151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.