Đó là Tứ Thiên Tuế của Thần Môn.
Phương Thư Mạn.
“Ngươi đến đây rồi thì chắc huynh trưởng của ngươi cũng ở đây nhỉ?”
“Khổ tâm Diệp tiên sinh nhớ mong rồi”.
Từ trong hư không có một người bước ra, người nọ có vóc người cao ngất, hơi gầy yếu, ngũ quan có chút thanh tú.
“Phương Thư Thanh!”
Diệp Chi Vấn lắc đầu.
Nhất Thiên Tuế đến Ngũ Thiên Tuế của Thần Môn đều đã lên sàn.
Xem ra hôm nay giết Tần Ninh là chuyện không thể nào.
“Diệp tiên sinh, đã nhiều năm không gặp nhau rồi...”
Phương Thư Thanh phe phẩy quạt giấy, khiêm nhường làm lễ chào hắn ta.
Vị Ngũ Thiên Tuế này của Thần Môn trông rất lịch thiệp, có tri thức, hiểu lễ nghĩa.
Ngũ đại Thiên Tuế đã xuất hiện cả rồi.
Mỗi một người đều khiến người ta cảm thấy rất quái dị, nhưng không ai trong số đó cho người ta cảm thấy cực kỳ mạnh mẽ.
Nhưng mà, cô gái mặc áo giáp dáng vẻ kiêu ngạo, sắc mặt lạnh nhạt tóm ông lão của Huyết Nguyệt kia lại khiến tất cả mọi người ở đây không dám thở mạnh.
Ông lão kia không hề tầm thường.
Ông lão đó là một vị cường giả Tiên Hoàng trên cả cảnh giới Tiên Quân, ở cả Tiên Giới, Tiên Hoàng đã thuộc về cấp bậc được hàng trăm triệu người tôn kính ngưỡng mộ và tán dương rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3747908/chuong-10100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.