“Bọn họ chưa từng chiếm cứ Tiên Giới, nhưng đám phàm phu tục tử sử dụng nô lệ này, sau này đã nắm Tiên Giới trong tay, cũng có thể sử dụng ngươi, ta, thậm chí là cả Tiên Đế Tiên Tôn như nô lệ!”
Đào Vĩnh Thịnh ngẩn người, chợt lắc đầu nói: “Không đâu, mục đích của bọn họ không phải là biến Tiên Giới thành nô lệ”.
“Ha ha!”
Tần Ninh đã lười nói tiếp.
Không cần nói thêm gì nữa.
Hắn nắm chặt hai tay lại.
Sát khí trong cơ thể cuồn cuộn sôi trào.
“Đến đây đi!”
Tần Ninh hờ hững nói: “Đối với dị tộc, Tần Ninh ta chỉ có một câu: gặp một tên giết một tên, mãi mãi không ngừng nghỉ, trừ khi ta chết!”
Thấy một màn như vậy, Đào Vĩnh Thịnh thở dài nói: “Làm sao phải thế chứ...”, ông ta vung tay lên.
Khí thế trong cơ thể cuồn cuộn dao động.
Khí Tiên Quân mênh mông bùng nổ.
Tần Ninh đứng trên đỉnh đầu Thạch Tượng Quỷ Cổ, bên trái rồng bay, bên phải phượng múa.
Trên đỉnh đầu, Nguyên Hoàng Đỉnh lẳng lặng lơ lửng.
Hắn lật tay một cái.
Từng giọt máu Quân giả xuất hiện.
“Chỉ cần ăn không chết thì cứ việc ăn thoải mái đi!”
Tần Ninh trầm giọng quát.
Bên ngoài cơ thể khổng lồ của Thạch Tượng Quỷ Cổ, ánh sáng màu đá vôi càng thêm sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3747893/chuong-10085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.