Tầng thứ hai của tháp Thiên Cổ còn có diện tích rộng hơn tầng thứ nhất.
Cũng có không ít người đang qua lại làm việc.
Mà đám chiến sĩ U Cổ tộc thì đang tụ tập trước một cái đỉnh lò.
Nơi này kết nối với tầng thứ nhất, hình như ở bên dưới cái đỉnh còn có từng cột sáng khí huyết bốc lên, bị đỉnh lò thu nạp, luyện hóa, sau đó hội tụ đến chỗ sâu trong tầng thứ hai... Ở trong chỗ sâu kia mơ hồ có tiếng gió gào thét.
Tần Ninh nhìn vài lần.
Cổ Dực lại đẩy Tần Ninh, nói: “Đừng nhìn nhiều...”, “Ở trong có vài vị nhị đẳng sử đại nhân tọa trấn, cẩn thận đắc tội bọn họ”.
Tần Ninh rầu rĩ nói: “Nhị đẳng sử thì làm sao?
Cổ Dực lão ca, lần này chúng ta lập công, chính là một công lao rất lớn, sẽ có thể nhanh chóng tăng lên thành… nhị đẳng sử...”, Cổ Dực nghe nói như thế thì mỉm cười, không nói cái gì.
Nhanh chóng tăng lên thành nhị đẳng sử?
Nằm mơ cái gì vậy! Nhị đẳng sử ít nhất phải là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, thấp nhất cũng phải là cấp bậc nhất trọng thiên nhị trọng thiên.
Bọn họ là tam đẳng sử, cho dù lập công lớn bằng trời, nhưng nếu không đạt đến cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, cũng không thể trở thành nhị đẳng sử.
Trừ khi giống như bốn vị công tử, phụ thân là nhân vật đứng thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3747860/chuong-10052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.