Nhưng còn chưa vang lên được mấy tiếng đã nổ tung ầm một cái, cửa sân xập xệ trực tiếp vỡ vụn.
“Mẹ nó, không ra mở cửa, còn lề mà lề mề làm cái gì?”
Một tiếng mắng vang lên.
Vài bóng người nhảy vào trong sân.
Vợ chồng Tô Dương Đông đi ra khỏi phòng, thấy một màn như vậy thì biến sắc.
Mấy người kia được hai thanh niên cầm đầu, nhìn qua khoảng hai mươi mấy tuổi, da thịt đỏ sậm, trên mặt có hoa văn màu đỏ.
“Nô Đông, ngươi muốn chết sao?”
Tên của Tô Dương Đông ở U Cổ tộc là Nô Đông.
Bọn họ ở khu thành tây đều có tên riêng của mình, nhưng các đại nhân của U Cổ tộc lại đặt tên khác cho bọn họ.
Nô là họ.
Đây là muốn nói cho mọi người, đời đời kiếp kiếp bọn họ chính là nô lệ! “Cổ Hạc đại nhân!”
Tô Dương Đông vội vàng tiến lên, quỳ xuống đất thành kính nói: “Đại nhân bớt giận, bớt giận!”
Thanh niên bên trái cười ha ha cười nói: “Bớt giận còn không đơn giản sao?”
“Ngươi cút đi, để ta đến tâm sự với người phụ nữ và con gái của ngươi!”
Nghe nói như thế, Tô Dương Đông biến sắc.
Đây đã không phải lần đầu tiên .
Trước kia Tô Dương Đông cũng từng phản kháng.
Nhưng kết quả lão phụ thân của mình bị giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3747850/chuong-10042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.