Chương trước
Chương sau
“Đậu... má...”, qua hồi lâu, Tần Ninh đột nhiên hét lên một tiếng, khóe miệng giật giật.  

 

Đây là chỗ quỷ quái nào?  

 

Giờ phút này, Tần Ninh đang đứng trong một rừng cây.  

 

Mỗi một cái cây trong rừng đều cao vài chục trượng, hai người mới ôm hết.  

 

Mà ở trong đám cây cối lại có vô số con mãng xà.  

 

Đích Minh Tiên Mãng! Toàn thân Đích Minh Tiên Mãng rậm rạp văn ấn màu đen và màu tím, con ngắn nhất cũng phải dài vài chục trượng, thô như cái thùng đựng nước, quấn quanh trên từng thân cây, đầu đặt ở trên cành cây giống như đang nghỉ ngơi.  

 

Mà khi Tần Ninh xuất hiện ở chỗ này.  

 

Từng con Đích Minh Tiên Mãng chậm rãi hoạt động đầu, mở hai mắt phóng ra ánh sáng xanh mượt, mang theo vài phần kinh ngạc, vài phần hưng phấn nhìn về phía Tần Ninh.  

 

Ánh mắt kia như đang nói cho hắn: xưa nay tìm kiếm đồ ăn đều khó khăn, không ngờ hôm nay lại có một tên ngốc tự đưa đến cửa?  

 

Tần Ninh không còn gì để nói.  

 

“Các vị, không phải ta cố ý xâm nhập đâu, cáo từ!”  

 

Nói xong, Tần Ninh xoay người bước đi.  

 

Vèo vèo vèo... Nhưng ngay sau đó, một con Đích Minh Tiên Mãng lao như bay về phía Tần Ninh.  

 

“Ta thật sự là...”, hắn không thể nói được gì nữa, đành phải lấy Diễn Ma Tiên Đao ra, trực tiếp chém xông ra ngoài.  

 

Có lẽ đám Đích Minh Tiên Mãng này cũng chỉ là cảnh giới Ngọc Tiên Thành Ngọc, Huyền Tiên sơ kỳ.  

 

Dù sao cũng chỉ dài vài trượng.  

 

Nếu dài hơn mười trượng thì ít nhất cũng là cấp bậc Huyền Tiên trung kỳ.  

 

Dài hơn trăm trượng là Huyền Tiên hậu kỳ .  

 

Diễn Ma Tiên Đao trực tiếp chém ra.  

 

Đám Đích Minh Tiên Mãng cảnh giới Ngọc Tiên, Huyền Tiên sơ kỳ đang lao đến từ bốn phương tám hướng, Tần Ninh cũng không khách khí... Ám ầm ầm... Trong rừng cây không ngừng có tiếng gầm rú kinh thiên động địa vang lên.  

 

Khoảng một canh giờ sau.  

 

Tần Ninh chống Diễn Ma Tiên Đao, đi ra khỏi khu rừng hỗn độn, mặt đất đầy vết nứt, ngồi dưới đất thở hồng hộc.  

 

Khoảng mấy trăm con Đích Minh Tiên Mãng, suýt nữa khiến hắn mệt chết.  

 

“Điều này không hay lắm...”, Tần Ninh thở dài, lấy ra một giọt máu Quân giả, trực tiếp dung hợp.  

 

Trong máu Quân giả mạnh mẽ thả lực lượng không thể địch nổi, trong khoảnh khắc đã tràn mạnh vào trong cơ thể Tần Ninh.  

Ngay sau đó, mặt ngoài cả người Tần Ninh da tróc thịt bong.  

 

Đó là vết thương do lực lượng quá mức bá đạo gây ra.  

 

Một giọt máu Quân giả, đừng nói là Ngọc Tiên, cho dù là Huyền Tiên cũng không thể thừa nhận khí huyết tinh thuần cường đại ẩn chứa bên trong.  

 

Cái gọi là máu Quân giả cũng không phải là máu Tiên Quân, mà là tinh huyết của Tiên Quân.  


 

Điều cũng khiến Lưu Ly Ngọc Tiên thể của hắn có thể bộc phát ra sức mạnh vượt xa Huyền Tiên bình thường.  

 

Miễn cưỡng thừa nhận được.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.