Chương trước
Chương sau
 "Ngươi nhìn khí tức đó đi, không phải giống với đám Thanh Vân Vệ của Thanh Vân cung sao?"  

 

"Ta cảm thấy không giống, khí tức của Bạch lão yếu hơn bọn họ nhiều".  

 

Nghe thấy những tiếng nghị luận dần dần lệch đi ở xung quanh, Bạch Vân Vũ cũng không nhịn được nữa.  

 

"Hừ!"  

 

Bạch Vân Vũ quát một câu, trực tiếp trở lại trong sơn cốc, đóng cửa không ra.  

 

Lạc Hàm Mai, Bạch Nguyên Thuần thấy cảnh này đều cười khổ.  

 

Chỉ sợ lần này ông lão sẽ không có chút suy nghĩ vui vẻ nào nữa.  

 

Tần Ninh khoát tay nói: "Ai bảo ông ấy cứ thích thể hiện, giờ thì không thể hiện được nữa rồi!"  

 

"Mọi người đều đi làm việc của mình đi, lần này lấy được cơ duyên, hãy tiêu hoá cho tốt, qua một khoảng thời gian ngắn nữa, chúng ta sẽ đi đến đảo Tử Huyên Hoa xem xét".  

 

Đám người nhao nhao gật đầu.  

 

Ánh mắt của Tần Ninh rơi vào trên người tiểu đệ tử của mình.  

 

Lý Nhàn Ngư giờ phút này vô cùng bất đắc dĩ.  

 

Huyết Hâm Nhi kia giống như là dính vào hắn ta vậy, lúc nào cũng ôm lấy cánh tay hắn ta, không chịu buông ra.  

 

Mặc dù Lý Nhàn Ngư cảm thấy mình cũng không phải là kẻ háo sắc như lục sư huynh Thần Tinh Dịch, nhưng một cô gái có khuôn mặt xinh đẹp như hoá này cứ dính lấy mình mãi, đổi lại là ai cũng không chịu được!  

 

Nhìn thấy Tần Ninh nhìn mình, Lý Nhàn Ngư không khỏi làm ra vẻ mặt xin giúp đỡ.  

 

Tần Ninh liền nói ngay: "Nhàn Ngư, chăm nom Huyết Hâm Nhi này cho tốt, nói không chừng cô ta có quan hệ rất lớn với cái chết của mấy vị u Thiên Huyền Tiên đỉnh phong trên đảo Tử Huyên Hoa!"  

 

"Hả?"  

 

Nghe nói như vậy Lý Nhàn Ngư, lập tức trợn tròn mắt.  

Để hắn ta chăm nom?  

 

Hắn ta đâu có biết chăm nom người khác!  

 

Tuy nói hắn ta cũng không có tính tình thẳng nam như nhị sư huynh Ôn Hiến Chi, tam sư huynh Diệp Nam Hiên, thế nhưng cũng không có tính háo sắc giống lục sư huynh Thần Tinh Dịch.  

 

Bình thường ở trong Thanh Vân cung, lúc giao lưu với đám thuộc hạ, hắn ta cũng rất ít nói, khiến đám Tiên Nhân trong Thanh Vân cung đều cảm thấy Lý Nhàn Ngư là một cường giả lạnh lùng, không dễ thân cận bằng cung chủ Dương Thanh Vân.  


 

Huyết Hâm Nhi giờ phút này lại chớp đôi mắt to động lòng người nhìn Lý Nhàn Ngư, hỏi: "Ta mệt rồi, chúng ta đi nơi nào nghỉ ngơi đây?"  

 

Tần Ninh giờ phút này đã dẫn Vân Sương Nhi rời đi.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.