Chương trước
Chương sau
 Chuyện này đã khiến cô ấy, Dương Thanh Vân cùng với Lý Nhàn Ngư phiền muộn rất lâu.  

 

Nhưng là người nào trợ giúp bọn họ?  

 

Tần Ninh ngẫm nghĩ, mở miệng nói: “Đời thứ chín của ta là lấy hồn thuật nhập đạo, sáng tạo ra Thần Môn, sáng tác ra Hồn Thư”.  

 

“Võ đạo trong thiên hạ biến hóa hàng vạn hàng nghìn, hồn thuật biến hóa cũng vô cùng huyền diệu”.  

 

“Tuy đời thứ chín của ta khác với căn nguyên hồn phách của bản thân, nhưng nếu đi tìm nguồn gốc căn nguyên, lại có mối liên hệ nhất định!”  

 

“Thanh Vân, Nhàn Ngư đều nhận được tạo hóa của ta, nhiễm khí căn nguyên hồn phách của ta, về phần nàng lại càng không cần phải nói, nàng và ta tiếp xúc không có khoảng cách, trong nàng có ta, trong ta có nàng”.  

 

“Nếu có người rất giỏi nghiên cứu hồn thuật...”, Vân Sương Nhi kinh ngạc nói: “Vậy có lẽ sẽ tìm được tung tích của chàng, tìm được tung tích của chúng ta?”  

 

Tần Ninh lắc đầu nói: “Đương nhiên không thể, nếu như vậy, ta đã sớm bị đám Tiên Đế Tiên Tôn tìm được rồi”.  

 

“Vậy là cái gì?”  

 

Tần Ninh tiếp tục nói: “Nếu rất giỏi về nghiên cứu hồn thuật, truy tìm nguồn gốc, cho dù không tìm được ta... cũng có thể cảm giác được một vài điều không đúng, nếu... còn giữ cả Hồn Thư của ta...”, đời thứ năm Tần Ninh đã biên soạn ra Cửu Nguyên Đan Điển.  

 

Ở đời thứ sáu, hắn biên soạn ra cuốn sách vạn khí.  

 

Ở đời thứ bảy, biên soạn ra Trận tích.  

 

Ở đời thứ tám, biên soạn ra Thể Thư.  

 

Tứ đại điển tịch này bao gồm tất cả sự huyền bí vô tận của đan thuật, khí thuật, trận thuật, thể thư của thế giới Trung Tam Thiên.  

 

Hồn Thư! Là thứ mà Tần Ninh biên soạn vào đời thứ chín.

Trong quyển sách này ghi chép lại những gì liên quan đến cảnh giới Tiên Nhân, bắt đầu từ cảnh giới Nhập Tiên đến Chân Tiên, cuối cùng là đến cảnh giới Tiên Đế Tiên Tôn.  

 

Tất cả mọi sự ảo diệu của hồn thuật đều là được Tần Ninh thu thập trong đó, ghi lại cẩn thận.  

 

Tên tuổi của Hồn Vũ Thiên Tôn cũng không phải là để không.  

 

Mà hồn thuật được ghi chép trong Hồn Thư chỉ có thể nói là muôn màu muôn vẻ.  

Tần Ninh chậm rãi nói: “Nếu có người tinh thông hồn thuật, lại còn đang giữ Hồn Thư, chắc chắn sẽ có thể cảm nhận được khí tức kiếp trước của ta trên người mọi người...”, nghe nói như thế, Vân Sương Nhi trừng mắt nói: “Ý chàng là... Cố Vân Kiếm?”  

 

Đệ tử đời thứ chín của Tần Ninh, Cố Vân Kiếm.  

 

Nghe Tần Ninh nói qua vài lần, kẻ này có thiên phú độc nhất vô nhị, có chút khó lường, mà lấy thiên phú của Cố Vân Kiếm, đều có thể tu kiếm tu đao tu thể.  

 

Tu luyện hồn thuật có yêu cầu hà khắc nhất.  


 

Kiếm Lai! Rất có thể chính là Cố Vân Kiếm.  

 

Chẳng qua là bây giờ Tần Ninh cũng không thể triệu hồi Kiếm Lai được nữa.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.