Chương trước
Chương sau
 Lần nào Dương Thanh Vân cũng bảo là sư phụ dạy.  

 

Nhưng từ lúc Quân Phụng Thiên quen Tần Ninh đến nay chưa bao giờ thấy hắn có thiên phú về phương diện này mà! Mặt khác, một nửa công lao còn lại là nhờ phu nhân của Tần đại ca Vân Sương Nhi với đệ tử Lý Nhàn Ngư rồi.  

 

Hai người này, hầu hết đều dùng cách động thủ để giải quyết vấn đề.  

 

Dương Thanh Vân thì tính toán các vấn đề lớn.  

 

Những vấn đề khó giải quyết thì đến lượt Lý Nhàn Ngư và Vân Sương Nhi ra tay.  

 

Mấy trăm năm nay, Quân Phụng Thiên thỉnh thoảng có đi ra ngoài làm nhiệm vụ cho Thanh Vân Cung.  

 

Nhờ vậy hắn ta có dịp thấy được Lý Nhàn Ngư và Vân Sương Nhi động thủ.  

 

Bọn họ giống như sử dụng tà thuật vậy! Ánh mắt của Lý Nhàn Ngư chỉ cần nhìn về phía đối thủ trừng một phát, quả thật là trừng ai, người đấy mang thai….Ý lộn, trừng ai người đấy chết.  

 

Vân Sương Nhi còn lợi hại hơn nữa, trong người cô ấy dường như có một loại sức mạnh rất bá đạo, mỗi lần phóng ra đều tạo ra khả năng bùng nổ đáng sợ.  

 

Quân Phụng Thiên cũng định an ổn tu luyện, phô diễn thiên phú của bản thân.  

 

Không lẽ lại để cả hậu bối coi thường đúng không?  

 

Thế nhưng mỗi lần ra ngoài làm nhiệm vụ đều có Cửu Thiên Huyền Tiên đi theo âm thầm bảo vệ cho nên hắn ta đành chịu.  

 

Dương Thanh Vân lại nói: “Mọi người cẩn thận một chút, biển Đông Tiên cách biển Tây Tiên của chúng ta xa nhất, hơn nữa Thanh Vân Cung của chúng ta cũng không có mật thám ở đó”.  

 

“Rõ”.  

 

Thương lượng việc này xong thì cả ba người rời đi.  

 

Dương Thanh Vân đứng ở cổng đại điện, nhìn ra bên ngoài. Toàn bộ Thanh Vân Cung hiện rõ trong mắt hắn ta, khắp nơi ở Thanh Vân Cung đều thấy rõ được, trong các cung điện, lầu các san sát lẫn trên đường đều là những bóng người bận rộn làm việc của mình.  

 

Dương Thanh Vân nhớ lại những chuyện trải qua mấy năm gần đây.  

 

Trong đầu lại nghĩ không biết mấy vị sư đệ khác dạo này thế nào rồi?  

 

Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch và Thạch Cảm Đương.  

 

Trần Nhất Mặc thì không cần phải lo lắng, ở tiên vực Đại La có sư nương mới là Khương Thái Vi ở đó lo cho nên chắc là không có việc gì.  

Ôn Hiến Chi thì ngây thơ, Diệp Nam Thiên cương trực, Lý Huyền Đạo thì bất ổn, Thần Tinh Dịch tự kỷ, Thạch Cảm Đương lại ngốc nghếch.  

 

Mấy vị sư đệ này đều không giống người bình thường lắm.  

 

Hiện tại, Dương Thanh Vân có chút hiểu nỗi khổ tâm của sư phụ.  

 

Khó trách lúc nào sư phụ cũng lo lắng xem đệ tử mình có làm sao không.  

 

Nghĩ vậy Dương Thanh Vân thở dài.  

 

Mấy đứa con của mình ở đại lục Thiên Huyền thì không có gì đáng lo rồi.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.