Chương trước
Chương sau
 Tần Ninh lại nghiêm túc nắm chặt tay lại.  

 

Bên trong bùn máu bỗng nhiên xuất hiện từng luồng ánh sáng màu xanh đen.  

 

"Đây là...", "Xích Lôi Minh Linh!"  

 

Bạch Nguyên Thuần ở bên cạnh kinh ngạc nói: "Dùng để rèn đúc Xích Lôi Minh Linh thể Kim Tiên thể Ngọc Tiên!"  

 

Tần Ninh gật đầu cười nói: "Đúng thế".  

 

"Tên nhóc thối này còn để lại bảo bối cho mình sao?"  

 

Bạch Vân Vũ hùng hùng hổ hổ nói.  

 

Tần Ninh cạn lời nói: "Đệ hao tổn tâm trí để lại, có thể không cân nhắc vì tương lai của mình sao?"  

 

"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, lúc đầu đệ cũng chỉ nghĩ sư phụ phải đợi đệ mất bốn, năm vạn năm mới trở về, dù sao người cũng sẽ là một vị Cửu Thiên Huyền Tiên, nhưng bây giờ... vẫn là Huyền Tiên...", nghe nói như thế, Bạch Vân Vũ lại dựng râu trừng mắt mắng: "Tên nhóc khốn kiếp này, con cho rằng ai cũng là con ư?"  

 

"Vi sư năm đó tối đa cũng có thể trở thành Ngọc Tiên, nếu không phải năm đó con để lại rất nhiều thiên tài địa bảo, vi sư căn bản không có khả năng đến Huyền Tiên, bây giờ muốn đến Cửu Thiên Huyền Tiên… trừ khi là may mắn bằng trời!"  

 

"Nói cho cùng là thiên phú quá kém".  

 

"Hả?"  

 

Sư đồ hai người, nhìn nhau.  

 

Bạch Vân Vũ đột nhiên ha ha cười nói: "Tên nhóc thối, lão già ta để lại Vô Ưu Tiên Nhưỡng cho ngươi đây".  

 

"Vậy hôm nay không say không nghỉ?"  

 

Nghe nói như thế, Lạc Hàm Mai cười tủm tỉm nói: "Con đi làm vài món ăn cho sư phụ sư huynh và sư đệ".  

 

"Được!"  

 

"Được!"  

 

Bạch Vân Vũ và Bạch Nguyên Thuần gật đầu.  

 

Lúc Lạc Hàm Mai còn trẻ, tài nấu nướng là số một.  

Đáng tiếc về sau Hồn Vô Ngân rời đi, Lạc Hàm Mai một lòng đắm chìm vào võ đạo, về sau lại trở thành tông chủ Thái Ất tiên tông, gần như không còn nấu ăn nữa.  

 

Bây giờ Lạc Hàm Mai có thể bộc lộ tài năng, Bạch Vân Vũ và Bạch Nguyên Thuần vô cùng vui mừng.  

 

Trong sơn cốc, khói bếp lượn lờ bốc lên.  

 

Sư đồ bốn người ngồi quanh trước bàn.  


 

"Tên nhóc khốn, con làm gì đó?"  

 

Nhìn vẻ mặt tiếc rẻ của Bạch Vân Vũ, Tần Ninh không khỏi cười nói: "Năm đó con để lại mấy chục vò rượu này, lấy đi một vò thì sao chứ?" 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.