Chương trước
Chương sau
Nghe được điều này, Tần Ninh cau mày lại nói: "Thần Môn quả nhiên đã bị diệt sao...”, “, Ừm”.  

 

Dịch Tinh Thần nói: "Nhưng mà nghe nói Cửu Dương tộc và Cửu Âm tộc cũng phải trả giá rất lớn, tộc trưởng hai đại dị tộc đều bị giết, còn có rất nhiều nhân vật cấp bậc Tiên Đế Tiên Tôn chết nữa”.  

 

"Hơn nữa, rất nhiều người nói đã chính mắt nhìn thấy Cửu Thiên Tuế của Thần Môn - Cố Vân Kiếm bị giết!"  

 

"Nhưng cũng có người cảm thấy không có khả năng, cho dù chính mắt nhìn thấy Cố Vân Kiếm chết, rất nhiều cao thủ vẫn cảm thấy người này là đệ tử thân truyền duy nhất của Hồn Vũ Thiên Tôn, Hồn Vũ Thiên Tôn năm xưa chuyên tu hồn thuật, người này chưa chắc đã chết!"  

 

Dịch Tinh Thần tùy tiện nói: "Nhưng cho dù nói thế nào, hành động lần đó của dị tộc đã hoàn toàn thay đổi nhận biết của mọi người đối với bọn họ”.  

 

Tần Ninh chậm rãi nói: "Không phải là tộc nhân ta, chắc chắn có ý đồ khác!"  

 

"Không phải Thú tộc cũng không phải Nhân tộc!"  

 

Giao Tử Huyên mở miệng nói.  

 

"Vậy không giống nhau”.  

 

Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Cho dù là Thú tộc hay là Nhân tộc thì đều sống trong Thương Mang Vân Giới, đây là chủng loại sinh linh trời sinh ra, chỉ là hình thái sinh mạng khác nhau, nhưng chúng ta đều lấy thế giới Thương Mang làm nhà”.  

 

"Dị tộc đến từ ngoài thế giới Thương Mang, chính là kẻ trộm xông vào trong nhà!"  

 

Kẻ trộm?  

 

Dịch Tinh Thần hiếu kỳ nói: "Kẻ trộm?  

 

Ăn cắp cái gì?"  

 

"Ăn cắp cái gì, ai mà biết được...”, Tần Ninh không nói gì, nhìn cửa Vĩnh Thành, tiếp tục nói: "Đi vào bên trong xem một chút rồi nói”.  

 

Lúc này di tích cổ của Vĩnh Thành có một phần đã phá núi, trồi lên trên mặt đất, nhưng vẫn còn có một bộ phận nằm ở bên dưới mặt đất.  

 

Nhưng biến đổi này đã khiến võ giả các phe hoàn toàn mù quáng, rối rít vọt vào trong di tích cổ... Bốn người cùng nhau bước vào cảnh cửa thành cổ tàn tạ, đi vào trong di tích cổ bị chôn vùi trong núi hoặc là lộ ra trên mặt đất ở phía trước.  

Lúc đi ngang qua một cung điện, bốn người dừng chân lại.  

 

Bảng hiệu của cung điện đã mục nát, chữ phía trên cũng mơ hồ, chỉ có ba chữ to không phân biệt được rốt cuộc là chữ gì.  

 

Hơn nữa, một cánh cửa cung điện đã rơi xuống đất, một cánh khác cũng nghiêng nghiêng ngả ngả.  

 

Bốn người đang chuẩn bị tiến vào trong đại điện tìm tòi.  


 

Tốc độ kia còn nhanh hơn lúc tới gấp mấy lần.  

 

Thấy một màn này, ba người Giao Tử Huyên, Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ đều rất cạn lời. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.