Bây giờ ai dám động, người đó chính là tự tìm cái chết.
"Được rồi, các ngươi đi đi”.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Lần này chuyến đi đến đảo Huyết Minh, ta thấy Vạn Tiên Lâu các ngươi cũng không cần phải tham dự nữa”.
Khi Tần Ninh nói ra những lời này, vô số võ giả xung quanh lập tức xôn xao.
Không chỉ bắt Vạn Tuyết Phù cúi thấp đầu xin lỗi, còn bắt Vạn Tuyết Phù dẫn người của Vạn Tiên Lâu rời đi?
"Tần Ninh cung chủ!"
Vạn Tuyết Phù liền nói ngay: "Nếu ta đã nói xin lỗi, vì sao Tần Ninh cung chủ lại cứ phải hùng hổ dọa người như vậy?"
Điều này đã không chỉ là vả mặt Vạn Tiên Lâu nữa mà còn là dẫm một cú thật mạnh lên sau khi vả mặt! Vạn Tuyết Phù có thể nhịn được sao?
Tần Ninh nghe nói như vậy thì giơ tay lên, Lục Dương Long Tiên Mạch Căn lại xuất hiện lần nữa.
Ta quan tâm đến ngươi có bằng lòng hay không chắc?
Lúc trước đã lui bước, là người của Vạn Tiên Lâu cảm thấy Tần Ninh hắn không đáng nhắc tới, nên mới coi thường.
Khiến hắn phải vất vả đánh một trận.
Không phải Vạn Tiên Lâu đã phải trả giá thật lớn rồi sao?
"Bây giờ rời đi, hay là đánh một trận nữa, sau đó mới đi?"
Tần Ninh nhìn về phía Vạn Tuyết Phù, chỉ lạnh nhạt nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3674455/chuong-9692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.