Chương trước
Chương sau
 Thế nhưng, bây giờ cả ba đều rất tàn tạ, thực lực không còn bao nhiêu nên bọn họ chả thèm quan tâm Tần Ninh khoác lác thế nào đâu! Nhưng hắn cũng không nói khoác.  

 

Điểm mạnh của Kim Tiên nằm ở Kim thể! Tần Ninh đã dùng tiên lôi Tam Thiên để tôi luyện Kim thể của chính mình nên giờ dùng Kim thể để nghiền nát tiên thể Lưu Ly không thành vấn đề.  

 

Nếu là Kim Tiên thất chuyển thì có thể có chút ý nghĩa gì đó.  

 

Nhưng khi đã là Kim Tiên cửu chuyển, thiếu chút nữa là ngưng tụ được tiên thể Lưu Ly trở thành Ngọc Tiên, Tần Ninh cảm thấy Ngọc Tiên chẳng làm gì hắn được.  

 

Nếu hắn chân chính bước vào cảnh giới Ngọc Tiên thì cũng có thể đánh với Huyền Tiên một trận ra trò.  

 

Tất nhiên là bây giờ cũng đánh một trận được nhưng mà phải dựa vào một vài thủ đoạn.

Lúc này Vạn Vô Thanh nằm trên đất giống như chó chết, đã không còn dáng vẻ oai phong lẫm liệt lúc trước.  

 

Ông ta đưa mắt nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói: "Tần Ninh, được lắm, ngươi rất giỏi, nhưng mà ngươi vẫn sẽ phải chết”.  

 

Chát! Vạn Vô Thanh vừa dứt lời, Tần Ninh liền trực tiếp cho ông ta một cái tát.  

 

Vạn Vô Thanh há miệng phun máu tươi, vỡ mấy cái răng.  

 

"Ngươi...”, "Đến bây giờ còn mạnh miệng”.  

 

Tần Ninh nói: "Nếu như là Huyền Tiên của Vạn Tiên Lâu uy hiếp, ta cũng có thể nghe một chút, ngươi đã thua ở trong tay ta mà còn dám nói lung tung?"  

 

"Có lúc, ta thật sự không hiểu nổi loại người như các ngươi, bị người khác bắt, sắp mất mạng rồi mà cứ cố chấp không đầu hàng, cho dù có cốt khí cũng không nên uy hiếp người nắm giữ sống chết của mình chứ?"  

 

Trong miệng Vạn Vô Thanh toàn là máu, nhìn Tần Ninh, không nói một lời.  

 

Nếu nói nữa, ông ta sợ mình sẽ mất cả lưỡi, Tần Ninh nầy đúng là không sợ chết! Nhưng… không sao cả.  

 

Chỉ cần Kỳ Huỳnh trưởng lão có thể thắng con súc sinh kia... Ầm! Lúc Vạn Vô Thanh đang nghĩ như vậy, trên bầu trời, giữa mây mù, một bóng dáng hung thú cao trăm trượng xông về phía mặt đất.  

 

"Gia, giải quyết xong rồi!"  

 

Tiếng cười to phách lối vang khắp trời đất.  

"Gia, giải quyết xong rồi!"  

 

Tiếng cười to phách lối vang khắp trời đất.  

 

Tất cả mọi người đều thấy, con thú dữ màu đỏ nhạt kia đang dùng hai móng xé một người ra.  

 

Không có tiếng kêu thảm thiết.  

 

Không có tiếng rên rỉ.  

 

Toàn bộ trời đất vào giờ phút này dường như đều biến thành màu đỏ nhạt.  

 

Cửu Anh vui vẻ đi tới bên người Tần Ninh, cười ha ha nói: "Gia, không phụ

kỳ vọng của ngươi!"  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.