Một giọng nói thản nhiên vang lên, Tần Ninh cầm một mình rượu hồ lô lên uống một ngụm, từ tốn nói: “Nếu các ngươi dám đánh nhau ở đây thì ta sẽ đá các ngươi xuống biển”.
Bạch Hạo Vũ nghe vậy bèn nhíu mày.
Sao tên này mạnh miệng thế?
Nhưng mà dựa vào khí tức của Tần Ninh thì hình như hắn... chỉ là Kim Tiên?
Mà Bạch Hạo Vũ lại là Ngọc Tiên cảnh giới Thành Ngọc hậu kỳ, chỉ cần tùy tiện vung tay ra là có thể đập chết cả trăm cả ngàn vị Kim Tiên.
Một Kim Tiên nho nhỏ mà cũng dám lớn lối với hắn ta sao?
Thế nhưng, Bạch Hạo Vũ bận tâm đến tình hình thương thế của mình hiện còn rất nghiệm trọng, thực lực chưa đến một nửa nên hắn ta đành nhịn xuống.
“Hả?
Làm sao đấy?”
Đúng lúc này, người kia cũng chậm rãi ngồi dậy.
“Tinh Thần”.
Thấy bạn mình tỉnh dậy, Bạch Hạo Vũ vội vàng tiến lên, nâng áo đỡ người thanh niên áo xanh dậy, rồi ân cần hỏi: “Ngươi có sao không?”
Người đàn ông áo xanh muốn đứng lên nhưng lại phát hiện cả người mình đau nhức rã rời, sợ rằng dù hắn ta ở cảnh giới Ngọc Tiên thì cũng khó lòng chịu được.
“Giao Tử Huyên”.
Người đàn ông áo xanh lạnh lùng nhìn Giao Tử Huyên.
Giao Tử Huyên hừ đáp lại, lười phản ứng bọn họ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3674408/chuong-9645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.