Chương trước
Chương sau
 Bên cạnh Bạch Nguyên Khiết là một người phụ nữ tầm tuổi trung niên, khoảng hơn bốn mươi, mặc một cung trang màu tím, tóc dài bay phất phơ.  

 

Gương mặt người phụ nữ ấy cao quý, khí chất nhàn nhã, dáng người uyển chuyển, chỉ một cái nhăn mày thôi cũng giống đóa u lan thanh thao nhã nhặn.  

 

Đó là tông chủ đương nhiệm của Thái Ất tiên tông... Lạc Hàm Mai.  

 

Đồng thời, bà ta cũng là một đại nhân Huyền Tiên cực kỳ danh tiếng trong vùng biển Thái Ất! Có thể nói ba người này là người đứng đầu Thái Ất tiên tông, thanh danh của họ, không ai không biết, không ai không sợ.  

 

“Phụ thân!”  

 

“Sư phụ!”  

 

Bạch Nguyên Thuần và Lạc Hàm Mai đều khom người kính chào.  

 

Bạch Vân Vũ nói: “Ta hỏi ba người các ngươi một câu, các ngươi có từng nhắc tới Vô Ngân với người ngoài không?”  

 

Cả ba nghe vậy bèn sửng sốt.  

 

“Vậy có nhớ rõ tiên nhưỡng Vô Ưu không?”  

 

Ông ta vừa đưa ra câu hỏi ấy thì sắc mặt cả ba người đều thay đổi.  

 

“Cha, tiên nhưỡng Vô Ưu vẫn còn hả?”  

 

Bạch Nguyên Thuần nuốt nước miếng, hiếu kỳ hỏi.  

 

“Còn cái nịt”.  

 

Bạch Vân Vũ mắng: “Cái đồ ngu này, chỉ biết uống thôi, chả biết gì cả”.  

 

Tiên nhưỡng Vô Ưu có giá trị cực kỳ trân quý lại còn có công hiệu rất thần kỳ, mấy vạn năm qua, khi Thái Ất tiên tông có người bị thương, không cách nào cứu chữa nữa thì Bạch Vân Vũ sẽ lấy rượu đó ra chữa trị cho họ.  

 

Đồng thời, khi trong Thái Ất tiên tông sinh ra vị thiên kiêu vĩ đại nào đó thì Bạch Vân Vũ cũng sẽ âm thầm bồi dưỡng họ mà lấy rượu ra cho các thiên kiêu trong tông môn thay da đổi thịt.  

 

Chẳng qua là... không một ai biết rằng đó là tiên nhưỡng Vô Ưu.  

 

Cả Thái Ất tiên tông người biết đến tiên nhưỡng Vô Ưu chỉ có mỗi bốn người họ.  

 

“Phụ thân, người gọi chúng ta đến đây là để hỏi cái này ư?”  

Nghe vậy, Bạch Vân Vũ bèn nói: “Có người hỏi ta là tiên nhưỡng Vô Ưu có còn không?”  

 

Ngay sau đó, sắc mặt cả ba người Bạch Vân Thiên, Bạch Nguyên Thuần và Lạc Hàm Mai đều thay đổi.  

 

Câu nói ấy đại diện cho cái gì, ba người họ cực kỳ hiểu!  

 

“Sư đệ Vô Ngân đã trở lại ư?"  


 

Bạch Vân Vũ lấy bức tranh vẽ dung nhan của Tần Ninh ra. 

“Hắn có lẽ có quan hệ gì đó

với Vô Ngân”. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.